Từ hôn chỉ vì lời nhắc nhở về chuyện con riêng?

Từ hôn chỉ vì lời nhắc nhở về chuyện con riêng?

Nhắc nhở chuyện con riêng của chồng sắp cưới, anh nói 1 câu khiến tôi phải đặt câu hỏi về tình yêu của chúng tôi Tôi cảm thấy bị bỏ rơi và không được quan tâm đến Tình yêu đích thực có nên đặt nặng hơn việc dạy dỗ con riêng của người ta?

Tôi là một giáo viên cấp 1, tôi đã chọn nghề này vì tôi yêu trẻ con. Tuy nhiên, tôi hiểu rằng công việc này không thật sự dễ dàng và thu nhập cũng không cao. Nhưng sau vài năm làm việc, tôi đã kiếm được một số thu nhập từ việc kinh doanh nhỏ, điều này giúp tôi cảm thấy an tâm hơn khi tiếp tục công việc giáo viên. Bởi vì, ai cũng phải lo lắng về kinh tế.

Thu nhập từ nghề tay trái của tôi ngày càng ổn định, nhưng tôi vẫn giữ đam mê dạy học và trích một phần thu nhập từ kinh doanh để tặng quà cho các học sinh của mình. Nhìn thấy chúng cố gắng học tập và hạnh phúc khi nhận được những món quà nhỏ, tôi quên đi sự mệt mỏi của một ngày làm việc. Tuy nhiên, với công việc bận rộn, tôi chưa tìm được thời gian để quan tâm đến chuyện tình cảm và gia đình cho đến khi được giới thiệu đến chồng sắp cưới hiện tại.

Anh ấy lớn hơn tôi 8 tuổi, đã kết hôn và có một đứa con riêng. Với tôi, điều này là hoàn toàn bình thường nếu hai người yêu thương nhau. Tôi không quá quan tâm đến quá khứ của anh ấy. Sau gần hai năm yêu nhau, cả hai đều nghĩ đến việc kết hôn. Anh ấy đã có một công việc ổn định, hiện đang quản lý một công ty nhỏ kinh doanh thiết bị điện tử. Bởi vì chúng tôi đều đã có tuổi, chúng tôi muốn sớm định cư và có một gia đình ổn định.

Tuy nhiên, khi đến gần ngày cưới, tôi bắt đầu lo lắng về cuộc hôn nhân của mình vì cách anh dạy con gái riêng của mình. Là một giáo viên tiểu học, tôi yêu trẻ con và muốn truyền đạt cho chúng những kiến thức và kỹ năng để trở thành những người trưởng thành tốt. Vì vậy, tôi không phản đối con gái riêng của anh, nhưng tôi không hài lòng với cách anh dạy dỗ và nuôi dạy con của mình.

Từ hôn chỉ vì lời nhắc nhở về chuyện con riêng?


Trong quá trình quen biết, tôi luôn đồng tình với việc anh ấy chu cấp cho con gái của mình. Vì dù sao thì anh không thể ở bên cạnh con được, việc đóng góp cho sự phát triển của con là điều cần thiết. Dù tôi là bạn gái hay vợ sắp cưới của anh, tôi luôn hiểu rằng con bé mới là máu mủ ruột già của anh.

Ly hôn của bố mẹ đối với trẻ con là một tổn thất lớn, tuy nhiên, chúng ta vẫn có trách nhiệm dạy dỗ chúng. Việc bù đắp yêu thương cần được thực hiện đúng cách, tránh việc nuông chiều quá mức gây ảnh hưởng đến tính cách và sự phát triển của trẻ.

Mỗi khi đến công ty của bố, con gái riêng của anh luôn tỏ ra lạnh lùng và không chào hỏi người lớn. Dù nói chuyện với bố hay bất kỳ ai, cô bé cũng chỉ trả lời một cách phớt nhạt. Thậm chí, khi muốn đến chơi với bố, cô bé cũng chỉ nhắn tin ngắn gọn như "Rảnh không qua đón", "đến chưa lâu thế", "nay bận không sang được"... Ban đầu, tôi nghĩ rằng con bé không thoải mái với tôi vì biết tôi là người yêu của bố. Tuy nhiên, tôi tự hỏi liệu cô bé có còn biết cách tôn trọng người lớn hay không. Cô bé đã 9 tuổi và nếu không được dạy dỗ kỹ lưỡng, cô bé sẽ khó có thể phát triển đúng cách trong tương lai.

Tôi quyết định ngồi lại để trò chuyện với anh về con bé. Dù cho con gái không ở chung với tôi nhưng nhiệm vụ và trách nhiệm của người lớn là dạy dỗ và nuôi dưỡng trẻ em. Tuy nhiên, thái độ của anh khi tôi bắt đầu nói chuyện đã khiến tôi không thoải mái. Khi tôi kết thúc câu chuyện, những lời nói của anh khiến tôi không thể tin vào tai và mắt mình.

- Thì làm sao?

- Tôi ngỡ ngàng nhìn anh khi câu nói đầu tiên của anh là một câu nói cộc lốc như vậy.

"Anh có một điều muốn hỏi, liệu có ý định gì không? Em muốn nhắc nhở rằng việc giáo dục trẻ em là rất quan trọng và không thể bỏ qua, đặc biệt là ở độ tuổi này, chúng cần sự quan tâm và chăm sóc của người lớn."

"Tôi muốn nói rõ với cô rằng, dù cho con tôi có lấy chồng hay không thì cô cũng không có quyền can thiệp vào việc đó. Xin đừng để trở thành trường hợp mẹ kế con chồng không đồng ý!"

"Không phải việc dạy con là sai, nhưng cách anh dạy lại không đúng. Con không phải là món đồ để anh dạy bảo theo ý muốn của anh. Con là một người riêng, có quyền tự do và sự lựa chọn của mình. Anh cần tôn trọng con và thấu hiểu con hơn."

Tôi tôn trọng quyết định của bạn về việc cho phép con của bạn tự do nói trống không và không chào hỏi người lớn. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng chúng ta cần cân nhắc và đưa ra các hành động phù hợp để giúp con trẻ phát triển kỹ năng giao tiếp và tôn trọng người lớn trong cuộc sống. Chúng ta cũng cần đảm bảo rằng con của chúng ta có thể đối diện và giải quyết các tình huống khác nhau một cách thích hợp.