Sau một năm yêu nhau, tôi vừa chia tay người yêu. Một số người biết chuyện đã đổ lỗi cho tôi, cho rằng tôi quá tham vọng trong khi người yêu lại hiền lành và nhà giàu. Tuy nhiên, bố mẹ tôi lại khuyên rằng hôn nhân là cả cuộc đời, nên tìm hiểu kỹ càng trước khi quyết định. Nếu hai người có quá nhiều khác biệt trong suy nghĩ và tư duy thì họ sẽ rất khó để hòa hợp với nhau.
Tôi 27 tuổi, còn anh ấy 30 tuổi. Chúng tôi được giới thiệu nhau qua một người bạn chung và sau ba tháng trò chuyện, tôi đã đồng ý yêu anh. Anh là một người rất hiền lành và cách nói chuyện của anh cũng rất giản dị, không bóng bẩy hay văn hoa. Lúc đó, tình cảm của tôi chỉ ở mức cảm tình và cảm mến vì sự hiền lành và thoải mái của anh. Tôi cũng chưa từng có mối tình chính thức trước đó vì mọi mối quan hệ chỉ dừng lại ở mức độ "cảm nắng", tán tỉnh và nói chuyện qua lại vài hôm rồi thôi. Nhiều người cũng bảo tôi quá kén chọn và khó tính. Tuy nhiên, lần này tôi quyết định cho anh một cơ hội và cũng là cho mình một cơ hội để tiến tới một mối quan hệ nghiêm túc.
Ảnh minh họa
Tuy nhiên, sau khi yêu anh, tôi cảm thấy chán nản vì người yêu "quá ngoan". Anh được sinh ra trong một gia đình đầy đủ điều kiện, bố mẹ anh đã về hưu và để lại cho con trai duy nhất một khối tài sản 'khủng" bao gồm biệt thự sân vườn ngay ở Hồ Tây (Hà Nội), cùng nhiều bất động sản rải rác từ Bắc vào Nam. Điều này khiến người yêu tôi luôn cảm thấy hài lòng với cuộc sống và không bao giờ phải lo lắng về tài chính. Anh từng bỏ học đại học giữa chừng với ước mơ sẽ mở một công ty thời trang của riêng mình. Tuy nhiên, trong nhiều năm qua, anh vẫn chưa thực hiện được ước mơ đó và không có bất cứ bằng cấp nào để giúp anh tìm được công việc văn phòng tốt hơn. Hiện tại, anh làm việc như một nhân viên bán hàng tại một tiệm bánh nhỏ. Vài tháng trước đây, nhờ vào mối quan hệ, mẹ anh đã giúp anh vào làm bộ phận văn phòng, phụ trách việc giấy tờ và lái xe ở một doanh nghiệp của người quen.
Nhiều lần tôi đã đến thăm nhà anh và mẹ anh luôn nói rằng họ không muốn anh phải làm việc vất vả, chỉ cần đi làm vui vẻ với mức lương 4-5 triệu đồng, bởi vì họ đã lo cho anh mọi thứ. Tuy nhiên, tôi đã cố gắng khuyên anh rằng anh nên có một kế hoạch rõ ràng cho tương lai và không thể dựa dẫm vào bố mẹ mãi mãi. Khi anh lấy vợ và có con, anh sẽ trở thành trụ cột của gia đình. Dù vậy, mỗi lần tôi nói, anh đều chỉ cất giọng gật đầu nhưng không có bất kỳ sự thay đổi nào.
Phần 4: Sự khác biệt về quan điểm sống
Trong cuộc sống, mỗi người đều có quan điểm sống và cách tiếp cận vấn đề riêng của mình. Với tôi, sự độc lập và ý chí luôn được đặt lên hàng đầu. Từ khi lên thành phố lập nghiệp, tôi đã phải tự mình kiếm tiền, tích góp và kinh doanh riêng. Đó là những chặng đường gian nan nhưng cũng là những trải nghiệm thú vị và bổ ích. Tôi tin rằng chỉ có tự lập, chủ động và quyết tâm mới có thể đạt được thành công trong cuộc sống.
Tuy nhiên, anh lại có quan điểm khác. Anh thường sống trong sự an phận, dựa vào bố mẹ và không có ý định tự mình làm chủ cuộc đời. Điều này khiến chúng tôi dần xa nhau và không cùng nhìn nhận vấn đề một cách đồng nhất. Tôi không thể cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh một người đàn ông 30 tuổi nhưng lại không có sự độc lập và tự tin trong cuộc sống.
Tóm lại, sự khác biệt về quan điểm sống giữa tôi và anh là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn tôn trọng quan điểm của anh và hy vọng anh cũng sẽ tìm được hướng đi đúng đắn của mình trong tương lai.