"Nhanh lên các con ơi, hãy về ăn cơm thôi, đói quá rồi", HLV Mai Đức Chung nói với các học trò khi đang tiến về sân nhận huy chương tại Morodok Techo sau trận chung kết SEA Games 32.
Khi đó đã gần 10 giờ tối và huấn luyện viên 73 tuổi, như một người cha, lo lắng cho đội tuyển nữ Việt Nam. Những cô gái đã chiến đấu trong một ngày dài dưới thời tiết nắng nóng chói chang ở Phnom Penh. Họ đã rất mệt mỏi. Và ông biết rằng họ cũng đang đói.
HLV Mai Đức Chung chào tạm biệt khán giả trong trận đấu cuối gặp Hà Lan. Ảnh: Getty Images
Trong quá trình khám phá sức mạnh của ĐT nữ Việt Nam, tôi đã nhận ra điều gì khiến họ liên tục tạo nên những thành tích đáng kinh ngạc, và HLV Mai Đức Chung chính là câu trả lời. Suốt nhiều năm, ông đã vững vàng trên trận địa mà ít ai muốn thử sức, từ những ngày đại dịch bùng phát ở Ấn Độ cho đến nắng cháy Campuchia và mưa rét ở New Zealand. Với mái tóc đã bạc màu, ông vẫn đứng vững như trước.
Chúng ta không thể mãi làm một điều. Sẽ đến một lúc tôi phải ngừng. Tôi chỉ hy vọng rằng người thay tôi sẽ tiếp tục cải thiện sự phát triển của bóng đá nữ Việt Nam, đồng thời giúp đội tuyển nữ của chúng ta tiến bộ và tham gia vào kỳ World Cup tiếp theo.
HLV Mai Đức Chung đã chia sẻ rằng "với vai trò là một vị tướng trên sân cỏ, tôi phải chịu đựng những khó khăn bên cạnh các học trò trong mọi thời tiết". Trong suốt các trận đấu của đội tuyển nữ Việt Nam, ông luôn đứng trên sân dù trời mưa hoặc nắng, thậm chí cả trong giá lạnh như tại World Cup 2023. Bên trong, các cầu thủ thi đấu vì bản thân, vì đất nước, vì người hâm mộ và cũng vì ông. Họ cảm thấy sợ "bị chỉ trích", đồng thời không muốn "gây thất vọng" cho thầy.
Trong cuộc trò chuyện gần đây, tôi đã đề cập đến việc mức độ kỳ vọng luôn tăng cao theo thành tích, và người hâm mộ thường yêu cầu kết quả tốt, dù có thể không thực hiện được. Trải qua hơn ba thập kỷ làm huấn luyện viên, HLV Mai Đức Chung đã hiểu rõ điều này. Tuy nhiên, ông đã chấp nhận thách thức. Với tư tưởng luôn quan tâm đến bóng đá nữ Việt Nam, ông xem World Cup là một cơ hội quý giá để phát triển. Đây là cơ hội để bóng đá nữ nhận được sự quan tâm nhiều hơn, truyền cảm hứng cho các cô gái khác theo đuổi sự nghiệp bóng đá, cũng như cơ hội để đội tuyển học hỏi và tiến bộ.
Tất nhiên, HLV Mai Đức Chung cũng cố gắng hết sức để làm hài lòng đám đông. Trong trận đấu cuối cùng, ông quyết không đầu hàng và tiếp tục thúc đẩy các cầu thủ tiến lên. Mặc dù ông biết rằng điều này là không thể, nhưng ông vẫn không ngừng cố gắng.
"Hãy chạy nhanh lên", "gìn giữ quả bóng và đá", "Thùy ơi", "Linh ơi"... giọng ông Chung "xe ca" vọng lên từ khi bắt đầu cho đến khi kết thúc. Và các học trò của ông không chịu buông súng khi nghe thấy tiếng thầy vang lên. Dù thất bại nặng nề, họ vẫn không ngừng chạy theo quả bóng và thi đấu với trái tim.
Buổi tối sau khi World Cup 2023 chính thức kết thúc và ĐT nữ Việt Nam chuẩn bị rời New Zealand về nước, người huấn luyện cầm điện thoại và viết một bài đăng trên mạng xã hội. Mặc dù ông tự nhận mình là người thuộc thế hệ cũ và không thạo công nghệ số, nhưng ông vẫn cố gắng viết những dòng không dấu, ông viết rằng "chúng tôi xin lỗi người hâm mộ và rất mong họ vẫn đồng hành cổ vũ cho đội tuyển ở các giải đấu tiếp theo, để bóng đá nữ tự tin cống hiến và tiếp tục có những thành tích tốt hơn ở kỳ World Cup tới".
Nếu ĐT nữ Việt Nam trở lại tham dự World Cup sau 4 năm, có thể HLV Mai Đức Chung sẽ không còn xuất hiện trên sân cỏ. Tuy nhiên, thành công tiếp theo của đội tuyển sẽ không thể thiếu những đóng góp từ ông, người đã đặt nền móng và xây dựng một lâu đài vĩ đại. Và tất cả mọi người sẽ luôn nhớ về ông, từ tiếng hô đến giọng điệu đặc biệt, cho đến lời dặn dò "nhanh về ăn cơm các con ơi"...