Tường Vi là một cái tên quen thuộc đối với những người thường xuyên xem phim truyền hình. Cách đây hơn 10 năm, cô đã nổi tiếng với vai diễn "phản diện vô hại" trong phim Bỗng Dưng Muốn Khóc. Tuy nhiên, trong suốt nhiều năm quá khứ, Tường Vi đã thử sức ở nhiều vai diễn khác nhau với số phận đa dạng.
Gần đây, Tường Vi đã gây ấn tượng với vai diễn nữ chính trong phim Hoa Hồng Cho Sớm Mai, bộ phim hiện đang là số 1 trên bảng xếp hạng chương trình truyền hình được xem nhiều nhất cả nước với rating 5,1. Khi bạn gặp Tường Vi ngoài đời, chắc chắn bạn sẽ bất ngờ vì ngoại hình của cô gần như không khác gì từ thời Bỗng Dưng Muốn Khóc hơn chục năm trước, chỉ khác là giờ đây Tường Vi đã trưởng thành, chững chạc hơn!
- Trong những cảnh đầu tiên của Hoa Hồng Cho Sớm Mai, khi Tường Vi xuất hiện gây bất ngờ với phong cách "te tua", bạn có điều gì muốn chia sẻ về điều này?
Tôi không thể quên ngày xuất hiện trên trường quay, khi tôi mặc bộ trang phục mà tôi nghĩ là hơi "bèo" một chút. Khi tôi đến, đạo diễn đã nói: "Trời ơi! Bạn đẹp quá, không hề bèo chút nào cả". Cuối cùng, tôi phải mượn quần áo từ các bạn nam xung quanh, để mặc sao cho rộng rãi. Bởi chỉ khi mặc quần áo rộng rãi như vậy, tôi mới cảm thấy thoải mái.
Nhân vật của bạn trong "Hoa Hồng Cho Sớm Mai" gặp bi kịch đến mức phải vào tù. Bạn đã chuẩn bị như thế nào cho tình huống này?
Trên màn ảnh, chỉ có một đoạn nhỏ khi nhân vật bị đưa vào tù. Tôi muốn thêm một giai đoạn, hoặc ít nhất một vài đoạn, trong kịch bản để mình có thể thấy cuộc sống của nhân vật trong tù như thế nào. Chỉ khi chứng kiến sự khổ đau mà cô ấy trải qua trong nhà tù, chúng ta mới có thể hiểu rõ hơn về tội ác của nhân vật Thanh và mẹ Thanh.
Vì vậy, tôi phải tưởng tượng. Từ lúc đó đến giờ, tôi luôn nghĩ rằng việc bị giam giữ trong tù là một trải nghiệm cực kỳ kinh khủng. Tôi đã tự mình thấy được cách phòng giam trông như thế nào. Trong các bộ phim, nhân vật thường nhập tù khi còn trẻ. Tinh thần, vẻ đẹp, và sự thành công... Tất cả mọi thứ đều bị giới hạn trong tù, và khi ra ngoài, phải bắt đầu lại từ con số không.
- Liệu bạn đã có nghiên cứu về tâm lý của những người đã từng bị tù?
Tôi chưa từng tìm hiểu những trải nghiệm này qua mạng xã hội, nhưng đã có cơ hội đặc biệt để thăm một trại giam. Qua trải nghiệm đó, tôi mới thấu hiểu lý do tại sao người ta thường nói rằng quá trình tạm giam là nỗi sợ hãi tột độ. Lúc đó, họ bị cô lập một mình, khác với cuộc sống bình thường khi đã được tha tự do.
Do đó, khi nhân vật này phải vào tù, cảnh tượng trong công an tràn đầy nước mắt và thống khổ. Thậm chí, tôi đã từng phỏng vấn một người bạn của tôi, người thật sự đã phải đi tù. Anh kể rằng kể từ khi anh trả giá cho những hành động sai lầm của mình trong tù, anh không bao giờ vi phạm pháp lệnh nữa.
- Gần đây khi lướt TikTok, tôi bất ngờ thấy vai diễn của mình trong Bỗng Dưng Muốn Khóc nổi lên một cách đáng chú ý sau hơn 10 năm. Tôi tự hỏi liệu tác phẩm cũ quá thành công đã khiến vai diễn của tôi bị khép kín trong một khung hình trong suốt thời gian dài?
Phải thật lòng mà nói, tôi nhận ra rằng các vai diễn với tính cách hơi ngang ngược như vậy không nhiều. Nhưng đến lạ thay, khán giả lại đặc biệt yêu thích những vai như vậy hơn cả. Sau đó, tôi đã tham gia vào những vai diễn chính diện với sự mạnh mẽ, bất khuất và kiên cường hoặc thậm chí là những vai phụ nữ đau khổ và cố gắng hơn nữa.
Trong thời điểm hiện tại, khi những nhân vật "xì teen" được diễn xuất như vậy, tôi lại cảm thấy hơi kỳ kỳ. Vì vậy, hãy để khán giả nhớ lại những khoảnh khắc đó.
- Một thực tế là diện mạo của bạn gần như không thay đổi, từ 10 năm trước cho đến hiện tại, vẫn giữ nguyên như vậy!
Bạn bè tôi cũng thế. Tôi là người không hiểu khái niệm "nghỉ chơi - giận dỗi" là gì cả. Thậm chí trong tình yêu cũng như vậy. Tôi không biết cái gì là giận dữ. Trong công việc, nếu tôi không hài lòng với đồng nghiệp, ví dụ như nếu họ đến quay phim trễ, tôi thẳng thắn với họ: "Ừ, đừng trễ nữa. Tại sao cứ trễ mãi khi đến quay? Nếu bạn có thể đến, hãy đến. Đừng để mọi người đợi bạn." Tôi luôn thẳng thắn trong mọi vấn đề, không giữ gìn lòng tự trọng cho bất kỳ ai. Đó chính là cách tôi duy trì sự tỉnh táo của bản thân trong showbiz.
- Vậy bí quyết của bạn để luôn tỉnh táo trong showbiz là gì?
"Ít chuyện" là bí quyết giúp tôi tồn tại trong lĩnh vực giải trí. Tôi tin vào cái mà người ta thường gọi là "năng lượng của vũ trụ", điều gì tôi tiếp thu, điều đó sẽ ảnh hưởng đến tôi. Tôi có xu hướng từ chối các cuộc xung đột, tranh cãi, và không thích tham gia vào những vấn đề tranh luận hàng ngày trên Facebook và Internet.
Ví dụ, tôi biết rằng người A và người B đang có cuộc tranh luận. Nhưng tôi chỉ biết điều đó mà thôi, không đi vào chi tiết. Nếu ai làm tôi khó chịu, tôi sẽ trò chuyện và tranh luận trực tiếp với họ. Tôi không ẩn danh, cũng không cần thông qua ai đó để làm "cầu nối".
Nhưng có lẽ bạn hiểu rằng trong làng giải trí, nếu một cuộc sống yên ả như vậy được chọn sẽ khiến khán giả nói "nữ diễn viên này chưa thể tỏa sáng".
Tôi luôn nghe người ta nói "Tường Vi cần phải vượt khỏi vùng an toàn". Đôi khi tôi cũng thấy mình quá an toàn và cần phải thay đổi. Vì vậy, tôi quyết định thay đổi phong cách ăn mặc. Tuy nhiên, khi mặc những bộ đồ đó, tôi thấy như không còn là chính mình nữa.
Đó là chuyện ăn mặc, còn với truyền thông, bản thân tôi đã từng có khoảng thời gian e ngại trước việc phỏng vấn. Vì tôi không thích nói nhiều về cuộc sống cá nhân. Chuyện đó thì ai cũng biết rồi, hỏi làm gì nữa? Đó là lý do tại sao câu chuyện của tôi không thể "vượt lên" trước công chúng.
- Hiện tại, tôi đã có vị trí vững chắc trong ngành phim truyền hình, và chắc chắn sẽ có nhiều khán giả tỏ ra tò mò về cuộc sống cá nhân của Tương Vi đã đạt được gì?
Đôi khi tôi tự đặt cho mình câu hỏi, mục đích của mọi người trong cuộc sống là gì? Có phải là để vui vẻ, hạnh phúc không? Đối với nhiều người, việc kết hôn được coi là một ngã rẽ quan trọng, mở ra một trang mới trong cuộc đời. Nếu bạn hỏi tôi có định kết hôn hay không, tất nhiên là "có"! Tuy nhiên, điều này không quan trọng. Quan trọng hơn là mọi người phải tự trả lời câu hỏi liệu việc sống độc thân hay lập gia đình mang lại niềm vui và hạnh phúc cho mình hay không.
- Chúng tôi đã từng gặp rất nhiều diễn viên chia sẻ rằng họ từ chối hẹn hò với đồng nghiệp. Còn bạn thì sao?
Nếu đã có quan hệ chính thức với người trong nghề, liệu bạn đã từng thích ai đó chưa? Tôi nghĩ rằng hầu hết mọi người không muốn yêu đồng nghiệp cùng làm diễn viên vì đã quá quen biết. Khi đã biết tất cả mọi chuyện của nhau, sẽ không còn gì thú vị nữa. Tôi thích cảm giác khám phá những điều mới, những thứ nằm bên ngoài ngành diễn viên. Trong ngành thì không hợp. Nhưng dù sao, nếu lỡ miệng nói xong mà rơi vào trong ngành thì buồn cười thật đấy.
- Quay lại công việc, bạn đã nghe qua những thành kiến về việc các đạo diễn phim điện ảnh từ chối nhận diễn viên đóng phim truyền hình chưa?
Tôi cho rằng đó chỉ là sự thành kiến. Nếu một diễn viên từ chối casting mà không có lý do gì, đó là sự thành kiến. Dù là phim điện ảnh hay phim truyền hình, mục đích cuối cùng vẫn là được khán giả chấp nhận, phải không? Hiện tại, rõ ràng có rất nhiều bộ phim được công chiếu ngoài rạp, nhưng lại không nhận được sự chú ý. Nếu tôi tham gia vào những bộ phim như vậy, tôi không có gì để tự hào nói với mọi người phải không? Tôi nghĩ là không!
Nhiều diễn viên khi giới thiệu với tôi nói rằng họ tham gia rất nhiều bộ phim điện ảnh. Nhưng thật lòng mà nói, tôi không thể nhớ được họ đã đóng vai nào trong bộ phim nào. Ngay cả với chính việc làm diễn viên, làm sao khán giả có thể nhận ra được?
Tôi đã nhận được nhiều câu hỏi như "Khi nào bạn sẽ tham gia đóng phim điện ảnh?" và tôi tự đặt câu hỏi trong lòng "Hmm, liệu đó là lúc nào?" Tôi không phải là diễn viên chỉ vì đây là sản phẩm điện ảnh mà phải đồng ý ngay. Tôi muốn được đọc kịch bản và biết đội ngũ làm phim trước khi quyết định. Xin đừng mời tôi chỉ với lời "Đây là một bộ phim điện ảnh." Đối với tôi, điều đó là quá bình thường!
- Xin cảm ơn Tường Vi vì những chia sẻ thẳng thắn này!