Sau khi xuất hiện trong vai Trà Long trong bộ phim Mắt Biếc, Khánh Vân nhanh chóng thu hút sự chú ý. Với nhan sắc trong trẻo và nụ cười tỏa nắng, cùng với lối diễn xuất tự nhiên và thơ ngây, Khánh Vân đã trở thành một nữ diễn viên có tiềm năng trong ngành điện ảnh Việt Nam. Tuy nhiên, với cô, sự nổi tiếng này đến nhanh chóng và không được dự đoán trước, và cô không kịp trở tay trước áp lực từ dư luận.
Hiện tại, dàn diễn viên trong Mắt Biếc đều đang có sự phát triển tốt trong sự nghiệp, một diễn viên nữ đặc biệt gây chú ý nhờ vẻ ngoài “trồi sụt”.
Sau thành công của phim Mắt Biếc, Khánh Vân không ngừng tham gia vào nhiều chương trình khác nhau. Tuy nhiên, những hành động thẳng thắn và đôi khi hơi trẻ con của cô đã không được khán giả chấp nhận. Những vụ việc cá nhân liên tục xảy ra đã gây sốc tâm lý cho Khánh Vân và cô đã dành thời gian lâu để tự làm lành với chính mình. Tuy nhiên, sau tất cả những trải nghiệm đó, Khánh Vân cảm thấy tự tin hơn, trưởng thành hơn và sẵn sàng tiếp tục tiến xa hơn. Khi chia sẻ với chúng tôi về những câu chuyện buồn đã qua, cô tin rằng mọi thứ đều trở nên nhẹ nhàng hơn.
Sau Mắt Biếc, dường như Khánh Vân đang có một sự thay đổi trong sự nghiệp điện ảnh. Vậy, việc này có phải là lựa chọn của bạn hay có một nguyên nhân sâu xa nào khác không?
Đó là sự lựa chọn của tôi. Trong tất cả các cuộc phỏng vấn trước đây, tôi luôn chia sẻ rằng mình không có học vấn đặc biệt để trở thành diễn viên và Mắt Biếc chỉ là một sự gặp gỡ may mắn. Sau khi hoàn thành bộ phim đó, tôi cảm thấy như được thắp sáng và nhận ra rằng ngành này rất thú vị. Tôi thích cảm giác được mọi người nhớ đến tên mình. Tuy nhiên, vì tôi chỉ là người mới gia nhập, sau một khoảng thời gian đó, tôi muốn đi học để cảm thấy tự tin hơn và có thể tham gia nghệ thuật một cách nghiêm túc hơn. Tôi không muốn lợi dụng sự thành công của Mắt Biếc để tham gia vào quá nhiều dự án chỉ để khán giả nhớ đến tôi. Tôi thà ngồi yên chứ không muốn lui bước.
Sau Mắt Biếc, tôi cũng đã tham gia vào các dự án web-series. Mặc dù chúng không phải là điện ảnh, nhưng tôi thích câu chuyện và việc tạo hình nhân vật. Khi nhận một vai diễn, tôi không quan trọng xem phim có gây tiếng vang lớn và tạo nên danh tiếng cho tôi sau đó hay không. Với tôi, điều quan trọng nhất là tác phẩm có nội dung và tôi có thể học hỏi và trải nghiệm điều gì đó trong quá trình tham gia.
Khi nhắc đến Khánh Vân, nhiều người thường liên tưởng đến bộ phim "Mắt Biếc". Thực tế này phản ánh rằng sau sự nổi tiếng của bộ phim "Mắt Biếc", Khánh Vân không đóng vai diễn nào đặc biệt khác. Điều này khiến tôi cảm thấy không thoải mái, đúng không?
Thật sự, tôi luôn cảm thấy không thoải mái. Tôi nghĩ rằng một phần lý do khiến người ta liên tưởng đến bộ phim "Mắt Biếc" khi nhắc đến tôi là vì trong giới nghệ thuật có hai diễn viên cùng tên là Khánh Vân, một là Hoa hậu Khánh Vân và một là tôi. Thậm chí cái lý do khiến người ta nhớ đến bộ phim "Mắt Biếc" chứ không phải công việc nào khác của tôi là vì ngoài vai Trà Long trong "Mắt Biếc", tôi chưa từng đóng trong bất kỳ bộ phim nào khác. Tuy nhiên, đôi khi tôi cũng cảm thấy vui mừng vì được coi là một phần trong thành công của bộ phim và một kỷ niệm đáng tự hào trong sự nghiệp của bản thân.
Thật ra sau Mắt Biếc, có nhiều kịch bản gửi đến nhưng 10 phim thì hết 9 kịch bản là nhân vật ngây thơ, trong sáng, thật thà, nàng thơ. Tôi không muốn mình bị rập khuôn nên đó là lý do tại sao tôi không muốn nhận, tôi không muốn trở thành Trà Long thứ hai, thứ ba rồi nhiều Trà Long như thế nữa. Tôi đã từ chối rất nhiều vai diễn giống nhau vì bản thân cũng muốn trải nghiệm thêm. Tôi không quan trọng mình được đóng chính hay không, tôi chỉ muốn vai nào mà có đất diễn, khác với bản thân mình, vai ác hay làm con ma, con quỷ gì đó cũng được.
Thì còn gameshow nữa? Trước đây, Khánh Vân đã tham gia khá nhiều nhưng dường như gần đây, bạn đã rất hạn chế.
Năm đó, tôi đã tham gia vào nhiều gameshow với một lí do liên quan đến gia đình. Gia đình của tôi đã bị mâu thuẫn với dòng họ và tình hình kinh tế của bố mẹ tôi đã không còn tốt như trước. Lúc đó, tôi còn rất trẻ và khi nghe người thân trong gia đình nói rằng họ không muốn nhìn thấy tôi nữa, tôi lại trở nên bất bình. Tôi đã nghĩ "Ok! Nếu họ không muốn nhìn thấy tôi thì tôi sẽ hiện diện mọi lúc mọi nơi". Đó cũng là lý do tại sao tôi tham gia vào mọi chương trình mà tôi được mời, để không chỉ kiếm tiền mà còn để làm cho những người không thích tôi phải thấy càng khó chịu hơn.
Tuy nhiên, sự trẻ con đó cũng đã mang đến nhiều điều tiêu cực cho Khánh Vân...
Đúng vậy. Tính tự do, hào phóng khiến tôi phải trả giá đắt, nhất là sau chương trình Sao Nhập Ngũ. Vì tôi thẳng tính và quá hồn nhiên nên bị chỉ trích. Sau đó tôi nhận ra khi tham gia quá nhiều chương trình mà mình không biết kiềm chế cảm xúc và không nắm rõ luật chơi thì dễ dàng vi phạm quy định. Và bị nhiều người chỉ trích từ khán giả là cái giá phải trả cho sự ngây thơ đó. Thế nên về sau tôi không tham gia nhiều gameshow nữa. Chỉ khi có chương trình mang tính trải nghiệm và mang lại kiến thức mới thì tôi mới tham gia, còn lại tôi hạn chế tham gia vui chơi giải trí.
Sau Sao Nhập Ngũ thì Khánh Vân bị nhiều người chỉ trích nhưng chương trình cũng mang đến những người bạn thân thiết cho bạn. Không biết mối quan hệ trong làng giải trí khác biệt như thế nào so với mối quan hệ bạn bè ngoài đời?
Với mấy chị ấy, tôi không quá thân vì đối với tôi, bạn thân là người tôi đã chơi cùng từ bé đến lớn, như cặp sinh đôi vậy. Vì vậy, tôi không xem mấy chị là bạn thân. Các anh chị trong giới showbiz với tôi chỉ là những người bạn nghệ sĩ thôi, khi gặp nhau cùng đi chơi hoặc nói chuyện tào lao.
Nếu tính từ khi vào showbiz cho đến hiện tại, tôi có thể kể đến Hậu Hoàng và Lê Thanh Hoàng Anh, nhưng hai người đó tôi không xem là đồng nghiệp trong showbiz, vì họ thường đi lang thang ở bên ngoài. Còn với các chị ở Sao Nhập Ngũ, đối với tôi chỉ là mối quan hệ thân thiết lâu lâu gặp nhau để đi ăn uống và nói chuyện tào lao. Nhưng về phần tâm sự về gia đình và tình cảm thì chúng tôi hạn chế.
Sau 4 năm hoạt động trong ngành showbiz và trải qua không ít biến động, Khánh Vân có thay đổi suy nghĩ về showbiz hay không?
Dù cho đã trải qua những thay đổi lớn trong cuộc sống showbiz trong suốt thời gian qua, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm về nó từ trước đến nay. Ban đầu, tôi đã nghĩ rằng showbiz là một thế giới phức tạp và khi bước vào, thực sự nó không hề đơn giản chút nào (cười). Thực ra, tôi nhận ra rằng khi ở trong một môi trường nào đó, chúng ta phải thay đổi để phù hợp với nó, nếu không chắc chắn sẽ bị lạc hướng. Ban đầu, tôi đã bị mất phương hướng vì không hiểu rõ về luật chơi, nhưng dần dà, tôi đã tìm hiểu và điều chỉnh hành vi của mình, điều này giúp tôi tránh phải đối mặt với quá nhiều rắc rối. Thêm vào đó, từ đó tới giờ, tôi đã học cách tránh tạo ra tranh cãi, tôi chỉ cần tập trung vào việc tu dưỡng tâm hồn và công việc nghệ thuật của mình, không cần phát biểu gì hoặc làm những điều gây gổ, việc này đảm bảo rằng không ai dám xúc phạm tôi.
Sau khi trở nên nổi tiếng, Khánh Vân đã trải qua những khó khăn vượt quá khả năng kiểm soát của mình. Tham gia Sao Nhập Ngũ đã mang lại cho cô nhiều trải nghiệm khác biệt, như nhận được sự chống đối từ nhóm antifan, áp lực từ gia đình và những sự kiện không ngừng xảy ra. Mỗi ngày, cô luôn nhận được những tin nhắn chửi rủa từ người khác, và điều đó khiến cô tự hỏi liệu mình thực sự xấu xa đến mức đó không. Dần dần, cô cảm thấy mình trở nên giống như những lời người ta thường nói về mình. Với tính cách không phải là người dễ chịu áp lực, cú sốc đó đã ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý của cô. Cô đã phải tìm đến bác sĩ tâm lý và dùng thuốc an thần trong thời gian dài để giúp cho tâm lý của mình ổn định trở lại.
Khoảng thời gian đó, Khánh Vân đã gặp khó khăn đáng kể trong việc đối mặt với trầm cảm. Suốt khoảng thời gian kéo dài 6-7 tháng, cô đã gặp phải vấn đề mất ngủ nghiêm trọng. Mỗi ngày, cô phải nằm trên giường từ sáng đến tối, và từ tối đến sáng, chỉ khi có một chút ánh sáng len vào giường mới khiến cô nhận ra "à, một ngày mới lại bắt đầu nữa đây". Trong thời gian đó, Khánh Vân đã cảm thấy đắm chìm trong những suy nghĩ tiêu cực một cách không đếm xuể.
Trước khi bước vào nghề diễn và trở thành một người nổi tiếng, áp lực lớn nhất mà tôi trải qua là vấn đề học hành. Tuy nhiên, khi tôi bất ngờ được tham gia đóng phim và không ngờ rằng phim tôi tham gia sẽ thành công và thu hút sự chú ý của mọi người đến như vậy. Do đó, khi đón nhận nhiều việc đến cùng lúc, tôi cảm thấy sốc và tìm kiếm sự giúp đỡ từ bác sĩ tâm lý.
Tuy nhiên, sau đó tôi nhận ra rằng trong khoảng thời gian đó, không ai có thể giúp đỡ tôi, thậm chí cả bác sĩ tâm lý. Những gì bạn bè làm để giúp tôi chỉ là dành thời gian của mình để tôi không cảm thấy cô đơn. Điều quan trọng nhất là tôi phải tự nhận ra những gì có thể giúp mình.
Khi nhận ra rằng tâm lý và cảm xúc của mình có vấn đề, có khó lòng chấp nhận không?
Sau một khoảng thời gian dài, một ngày nọ tình cờ tôi nhìn thấy mình qua gương và nhận ra rằng bản thân đang rất suy nhược. Lúc đó, tôi đã giảm cân mạnh xuống chỉ còn 43kg, da trở nên teo tóp và có vẻ rất xấu xí. Không thể chấp nhận được nhìn thấy bản thân như vậy, tôi tự nói với mình rằng "Mọi người đã đối xử xấu với tôi bên ngoài rồi, liệu tôi có thể tự đối xử tệ với chính mình như vậy? Hãy nhìn vào gương và cân nhắc xem tôi đã trở thành như thế nào". Từ đó, tôi không kìm nén được nữa và đã khóc mãi, lúc đó là lúc tôi khóc nhiều nhất. Tôi quyết định tự giải cứu bản thân bằng cách ra khỏi nhà, đi chơi và du lịch, sau đó trở về thăm bố mẹ. Cuối cùng, tôi quyết định tự bước ra khỏi tình trạng đó.
Khi nhận thức được rằng mình đang trải qua tình trạng trầm cảm hay sa sút tinh thần, tôi cảm thấy vui mừng vì chỉ khi biết chính xác nguyên nhân của vấn đề, tôi mới có thể tìm hiểu cách để điều trị nó. Nếu không nhận ra được, tôi sẽ tiếp tục lạc lõng trong vòng xoay tiêu cực đó mãi mãi.
Bạn cần phải tự "khâu vá" những tổn thương trong cảm xúc của mình như thế nào?
Thực tế là khi bản thân tôi gặp phải tổn thương cảm xúc và có được sự ủng hộ của bạn bè, tôi nhận ra rằng bạn bè của tôi cũng trải qua những tổn thương tương tự. Tôi nghĩ rằng họ đang đối mặt với áp lực trong cuộc sống nhưng vẫn dành thời gian để giúp tôi vượt qua. Điều đó đã làm cho tôi trở nên mạnh mẽ hơn và tôi tin rằng nếu tôi được hạnh phúc, vui vẻ và sống tốt hơn, bạn bè của tôi cũng sẽ cảm thấy vui vẻ hơn và không còn lo lắng về cuộc sống của tôi nữa. Bên cạnh đó, việc tôi cố gắng vượt qua áp lực cũng sẽ truyền động lực cho bạn bè tôi, chúng ta sẽ trở thành những mắt xích liên kết với nhau và cùng nhau nỗ lực hơn.
Cảm giác thật sự được lành là khi tôi có cơ hội đi du lịch. Tôi nghĩ rằng khi bạn gặp phải cảm giác tiêu cực, hãy ra ngoài và tận hưởng thiên nhiên vì nó sẽ mang lại sự chữa lành cho bạn. Sau thời gian chịu đựng trầm cảm, tôi đã thường xuyên đi chơi, thưởng thức cảnh đẹp và nhận ra rằng tôi phải sống để thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên và thế giới này. Tôi cảm thấy biết ơn vì trong những thời gian khó khăn, tôi không bị mê hoặc bởi tư duy tiêu cực nhất.
Nghĩa sĩ có phải là nhóm người dễ chịu tổn thương cảm xúc? Vì nghệ thuật tập trung vào cảm xúc, có thể dẫn đến suy nghĩ lộn xộn và quá nhiều suy nghĩ?
Tôi cho rằng điều này cũng có lý. Như khi tôi còn đi học, cô giáo từng nói rằng tôi không phù hợp với môi trường nghệ thuật. Trong nghệ thuật, luôn phải trở thành một phần của công chúng, phải gương mẫu, phải hiếu khách, không được phép tự do trong suy nghĩ hay tình cảm. Còn tôi có tính cách cảm xúc nhiều, khi có nhiều sự kiện xảy ra, tôi không thể dự đoán nhưng vẫn phải chấp nhận. Đó là lý do tại sao trong một thời gian dài, tôi không dám tiếp tục hoạt động, tôi cho rằng mình cần trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn trước khi quay lại con đường này.
Có một câu tỏ áp lực tạo ra những viên kim cương, và đối với những người nổi tiếng như Khánh Vân, để có "kim cương" thì phải đánh đổi sự vô tư, hồn nhiên và tính cách thật, đúng không?
Bản thân tôi cũng đã từng suy nghĩ như vậy, nhưng sau này đã có nhiều vấn đề phát sinh khiến tôi phải chấp nhận. Ví dụ, khi tôi lớn lên, tôi phải lo lắng cho gia đình, bản thân và phải kiếm tiền, phải sống và phải hy sinh sự tự do và hồn nhiên mà tôi từng có. Nhưng tôi nghĩ rằng trả giá như vậy cũng xứng đáng.
Trong lúc tham gia vào nghệ thuật, tôi đã có cơ hội đóng phim và trải qua nhiều cuộc sống đa dạng, đồng thời gặp gỡ và làm việc cùng rất nhiều anh chị nghệ sĩ và bạn bè. Theo thời gian, tôi nhận ra rằng việc trưởng thành và thích nghi với sự thay đổi, cùng việc đánh đổi để có những trải nghiệm tuyệt vời, là những điều đáng để làm.
Tuy nhiên, có vẻ như Khánh Vân đã phải trải qua những đánh đổi "mất mát nghiêm trọng". Nếu cô có cơ hội lựa chọn một lần nữa, liệu cô sẽ chọn "sự quý giá" hay "sự thoải mái"?
Khoảng thời gian tôi trải qua trầm cảm và tâm trạng tiêu cực, tôi đã hối hận vì đã tham gia diễn xuất để mong trở nên nổi tiếng. Tuy nhiên, khi nhìn lại, tôi nhận ra rằng tham gia nghệ thuật đã giúp tôi gặp gỡ rất nhiều người mới, trải nghiệm cuộc sống vui vẻ bên Hậu Hoàng, chị Diệu Nhi và các thành viên trong phim "Sao Nhập Ngũ", cùng với những người bạn đồng nghiệp trong ngành. Dù tôi đã phải chịu áp lực và scandal, nhưng được có mối quan hệ tốt với những người này thật sự là điều đáng giá, không gì có thể thay thế. Vì vậy, tôi không hối hận về quyết định tham gia nghệ thuật này và nếu có thể lựa chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn con đường này.
Trong giai đoạn rơi vào trầm cảm, Khánh Vân đã tìm đến niềm vui ở đâu?
Tôi không sống cùng gia đình và không thường xuyên gọi điện thoại với mẹ. Mẹ nghĩ rằng tôi có thể không ổn định về tâm lý, vì vậy không gọi hằng ngày. Tôi cũng thấy như vậy, khi tâm trạng tiêu cực, tôi không thể tiếp thu được gì và thậm chí có thể làm cho tình hình trở nên hỗn loạn hơn. Do đó, mẹ ít liên lạc với tôi. Tuy nhiên, mẹ hay gọi bạn bè đến thăm tôi, có người đến vào buổi sáng, có người đến vào buổi chiều và có người ngủ lại vào buổi tối, vì lo sợ rằng tôi có thể gặp rắc rối. Bạn bè nói với tôi rằng mẹ gọi cho họ và khóc nhiều. Vì vậy, tôi luôn nghĩ về mẹ để có động lực vượt qua khó khăn.
Mẹ cũng nói với tôi rằng không có chuyện nào mãi mãi buồn, có thể hôm nay là chuyện buồn nhưng ngày mai, ngày kia, nó sẽ trở thành một câu chuyện bình thường và sau này, khi nhìn lại, nó cũng sẽ trở thành một câu chuyện hài hước. Tôi thấy điều này cũng hợp lý, ngay cả bây giờ, khi tôi ngồi đây và kể lại những câu chuyện đau buồn trong cuộc sống, tôi cảm thấy chúng giống như những câu chuyện hài hước.
Trong chuyện tình cảm, mẹ đã từng đưa ra lời khuyên hay hối thúc tôi lập gia đình chưa?
Về tình cảm, nó phụ thuộc vào duyên số, tôi chưa có một định kiến cụ thể và mẹ cũng không đặt nặng vào vấn đề này. Gần đây, mẹ chỉ nói với tôi rằng, tôi cũng đã 28-29 tuổi, đã đủ lớn để suy nghĩ về việc lập gia đình. Nếu không tìm được người phù hợp để kết hôn, tôi có thể tiết kiệm tiền và sống thế này thôi, cho khỏe.
Sự thật là sau câu chuyện đó, tôi rất thiếu tự tin. Tôi nghĩ rằng có rất nhiều người không thể thích tôi, đơn giản chỉ bằng việc tìm kiếm tên tôi trên mạng thôi đã thấy biết rằng tôi có nhiều vấn đề lắm. Thậm chí, khi tôi đi đường, có những đứa trẻ gọi tôi và nói "chị ơi, em thích chị lắm", tôi thậm chí còn phản ứng lạ lùng "hử, em thích tôi á à". Tôi hoàn toàn không hiểu về việc đó nên tôi không nghĩ rằng sẽ có ai đó yêu tôi thật sự. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ sống độc thân cho đến già hoặc có thể sẽ kết hôn với người nước ngoài vì họ không biết gì về tôi.
Nói về mối quan hệ tình cảm, gần đây nhiều người nghi ngờ rằng Khánh Vân và Cody đang hẹn hò. Bạn có muốn sửa chữa điều gì không?
Sau khi tham gia một chương trình hoặc một bộ phim nào đó, mọi người thường hay đồn tôi chụp ảnh cùng người này, người kia. Thật ra, tôi mới đóng phim với Cody xong nên chúng tôi có mối quan hệ thân thiết hơn và cũng đã rủ nhau đi chụp hình nhiều cái này nọ. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng chỉ chụp với Cody mà thôi, tôi còn có ảnh chung với Avin Lu, anh Tuấn Trần nữa. Vì vậy, khi nghe tin này, tụi tôi chỉ thấy nó cũng chỉ là điều gây cười mà thôi.
Cảm ơn Khánh Vân đã chia sẻ câu chuyện của mình. Chúc bạn sẽ gặp được nhiều may mắn và thành công trên con đường phía trước!