Sứ mệnh đặc biệt của âm thanh trong bộ phim The Zone of Interest

Sứ mệnh đặc biệt của âm thanh trong bộ phim The Zone of Interest

Khám phá lý do đằng sau việc bộ phim The Zone of Interest mở đầu với màn hình đen toàn bộ, và tại sao việc lắng nghe trước khi quan sát là điều cực kỳ quan trọng.

Màn hình đen: Khởi đầu đầy ẩn ý

Trong bộ phim The Zone of Interest, đạo diễn Jonathan Glazer đã chọn mở đầu bằng một màn hình đen đơn giản, kéo dài một khoảng thời gian trước khi hình ảnh đầu tiên xuất hiện. Lý do đằng sau quyết định này không chỉ đơn thuần là để tạo sự chú ý, mà còn để khán giả "lắng nghe" trước khi bắt đầu "nhìn" bộ phim.

Rudolf Hoss standing in front of Auschwitz in The Zone of Interest

Rudolf Hoss standing in front of Auschwitz in The Zone of Interest

Điều này được thể hiện qua âm thanh đặc biệt trong phim, một phần không thể thiếu trong việc truyền đạt thông điệp. Màn hình đen là cách để chuẩn bị tinh thần cho khán giả, nhắc nhở họ rằng The Zone of Interest cần được nghe cũng như được nhìn.

Sức mạnh của âm thanh độc đáo

Vì sao việc lắng nghe bộ phim The Zone of Interest trở nên đặc biệt quan trọng? Điều quan trọng của việc nghe bộ phim này đến từ âm thanh không giống như bất kỳ bộ phim nào khác.

The Zone of Interest không chỉ có một dải âm thanh bao gồm đàm thoại, nhạc và hiệu ứng âm thanh thông thường. Nó còn đi kèm với một dải âm thanh thứ hai, chỉ chứa những âm thanh ám ảnh từ trại tập trung Auschwitz.

Âm thanh độc đáo của The Zone of Interest

Trong quá trình xem The Zone of Interest, khán giả sẽ nghe hai dải âm nhạc được kết hợp với nhau. Điều này khiến cho đàm thoại và nhạc nền được kèm theo tiếng la hét, tiếng súng và hơi khói từ các ống khói.

Việc trộn lẫn âm thanh giúp nhấn mạnh sự lãnh đạm của gia đình Höss. Dù người xem có thể nghe thấy âm thanh từ Auschwitz, gia đình này lại không hề bị ảnh hưởng. Với họ, đó chỉ là tiếng ồn nền trong khi họ tiếp tục cuộc sống hàng ngày của mình.

Kết luận: Hãy lắng nghe trước khi quan sát

Âm thanh đặc biệt của The Zone of Interest giúp khám phá ý tưởng về việc con người dần quen với nỗi kinh hoàng và ác độc qua thời gian. Ngay cả người xem cũng dần quen với những âm thanh, đôi khi tự hỏi liệu họ nghe thấy tiếng la hét hay tiếng máy bay đi qua. Bộ phim cũng khám phá cách người xem và nhân vật có thể lảng tránh khỏi ác độc nhưng không thể tắt hết các giác quan của họ.