Sau khi Sáo Nhập Ngư̷ 2024 công khai dàn cast, Phát La trở thành một trong những gương mặt gây chú ý. Là một diễn viên duyên dáng, hóm hỉnh, Phát La được khán giả đánh giá là màu sắc mang đến sự thú vị cho chương trình năm nay. Khi chương trình chuẩn bị lên sóng, chúng tôi có cuộc hẹn trò chuyện với nam diễn viên. Cuộc gặp gỡ xoay quanh chương trình mới, về hành trình đã qua và cả những ấp ủ trong chặng đường sắp tới.
Trước khi vướng nghi vấn hẹn hò Thiên Ân, Phát La từng theo đuổi một nữ sao nhưng đã bị từ chối thẳng.
Trước khi tới gặp Phát La, tôi đã sẵn sàng để khai thác một nhân vật diễn viên hài một cách thú vị nhất. Nhưng trong buổi trò chuyện, tôi đã quên hết mọi kế hoạch vì Phát La thực sự làm tôi bất ngờ. Anh ấy tự nhận mình là người hướng nội, và dường như vẫn giữ được sự duyên dáng khiến mọi người hài lòng, nhưng có một chút sự điềm đạm và trưởng thành hơn. Theo quan điểm của tôi, tôi tự hỏi liệu Phát La đã trải qua bất cứ biến cố gì khiến anh ấy thay đổi như vậy, nhưng anh ấy chỉ đơn giản trả lời rằng "không có chuyện gì buồn cả, chỉ là quan điểm về cuộc sống của tôi đã thay đổi thôi".
Sao Nhập Ngũ chuẩn bị lên sóng, Phát La có suy nghĩ gì về hành trình đặc biệt này?
Thật lòng mà nói, mọi sự đều quá chóng vánh với tôi. Trước khi quay cùng với dàn diễn viên, tôi đã có lịch trình căng thẳng. Ngay sau khi tắt máy quay, tôi bay thẳng đến Hà Nội và đến nơi đã là 12 giờ đêm. Theo lịch trình, tôi phải quay tập 1 lúc 4 giờ sáng vào ngày hôm sau. Đã thiếu ngủ rồi, lại còn ngủ chung phòng với đồng đội Xemesis, vì không quen tiếng ngáy của anh ấy nên tôi đã thức trắng cả đêm. Tôi nghĩ tập 1 sẽ nhẹ nhàng như mùa trước, nhưng không, khi bước vào thì mọi thứ xảy ra quá nhanh. Tôi bị sốc ngay từ lúc đầu.
Sau 8 ngày, mọi người đều bị chấn thương. Mai Tài Phến bị tràn dịch khớp gối, Xemesis phải đi châm cứu, còn tôi thì bị thương khá nghiêm trọng ngay từ ngày đầu tiên. Vết thương nằm ở lòng bàn chân ban đầu nhỏ, nhưng trong quá trình tham gia, tôi phải làm nhiệm vụ đòi hỏi tiếp xúc với sình bùn. Vết thương không lành và nhiễm trùng ngày càng nặng hơn. Đến ngày cuối, vết thương đã trở nên rất sâu. Sau khi về, tôi phải đi khám và phẫu thuật, rồi phải nằm nghỉ để vết thương tránh tiếp xúc với đất đai. Đây là một kỷ niệm đáng nhớ và cũng giúp mọi người hiểu được cảnh quay mùa này của Sao Nhập Ngũ đã khốc liệt đến thế nào.
Phát La có cảm thấy rằng cuộc đời anh quá quý và anh có muốn làm mọi thứ có thể để bảo vệ nó không? Vì khi nghe anh kể, tôi có thể hiểu được rằng vết thương của anh không hề đơn giản.
Trong lúc quay phim, tôi không muốn nói về vấn đề cá nhân của mình vì tôi muốn tập trung vào công việc, và thứ hai là tôi không muốn ảnh hưởng đến chương trình. Có những ngày tôi không thể chịu đựng nữa nên tôi đã xin nghỉ để hồi phục một chút, nhưng sau đó tôi lại quay lại làm việc. Cho đến khi chương trình kết thúc, mọi người mới hiểu được rằng tôi đã cố gắng chống đỡ mọi khó khăn.
Khi gặp anh Giang, anh ấy thấy tôi không khỏe nên liền gọi điện cho bệnh viện để tôi kiểm tra sức khỏe. Vết thương không đơn giản như tưởng, bác sĩ cảnh báo rằng nếu để lâu hơn có thể phải cưa chân hoặc bị nhiễm trùng máu, điều này sẽ rất nguy hiểm. May mắn là tình hình sức khỏe tôi dần dần tốt lên.
Sau khi được xuất viện, tôi chỉ có thể di chuyển bằng nạp, nên rất tiếc khi không thể tham dự đám cưới của Phương Lan và Gin với Puka. Việc không thể tham gia đám cưới càng thêm phần buồn.
Mối quan hệ giữa dàn cast ra sao? Có drama nội bộ không?
Một điểm khác biệt của Sao Nhập Ngũ năm nay là toàn nam nên chương trình sẽ giới hạn mỗi người chiến binh như thế nào. Trong những năm trước có cả nam và nữ, thử thách còn nương nương, nhưng năm nay toàn nhiệm vụ kinh khủng. Ngay cả các nhà sản xuất phim quay nhiều mùa còn phải thừa nhận rằng chương trình năm nay quá khắc nghiệt. Vì vậy, trong tâm trí của dàn cast luôn tập trung vào nhiệm vụ, và khi trở về phòng sinh hoạt, họ tự tạo ra sự thoải mái cho nhau.
Mỗi ngày từ 4-5 giờ sáng đến tối, chúng tôi dính nhau, vì vậy chỉ sau 3 ngày, chúng tôi trở nên thân thiết như đã biết nhau từ 3 tháng. Một số người ban đầu có thể còn cảm thấy lạ lẫm và không dám gần gũi, nhưng sau 3 ngày, họ cũng trở nên thân thiện và dễ gần hơn. "Không phải dạng vừa" ở đây có nghĩa là gì?
Thất ra MONO là một tác động ngầm, ngoại trừ hình bề ngoại là một người trưởng thành, suy nghĩ, nhưng ai cũng không nghĩ rằng bên trong là một cậu bé rất nghịch ngợm. Trong vài ngày đầu thì không thể thấy rõ, nhưng cho đến ngày thứ 3, thứ 4, cậu bắt đầu chọc ghẹo anh em, chơi càng lâu càng biết rằng cậu ta rất lầy, dám thử hết mọi thứ, nên gọi MONO là "thánh lầy" là đúng. Trong show MONO, Phát thường được gọi là "mẹ", và thường thường "mẹ ơi, mẹ ơi, chỉ con cái này, chỉ con cái kia". Hôm trước khi về, khi gặp anh em đi ăn uống, thấy tôi đi cà nhắc là liền chọc ghẹo mọi thứ.
Một trong những yếu tố thường thấy ở chương trình truyền hình thực tế là drama và không ít nghệ sĩ đã bị chỉ trích vì drama trong chương trình. Phát La có lo lắng hay chuẩn bị gì cho điều này?
Khán giả hiểu được rất nhiều về tôi, nên tôi thể hiện mình như thế nào, chỉ cần là chính mình. Tôi là người dễ chịu, sẵn lòng hỗ trợ mọi người mà không giận dỗi. Mọi thứ đều êm đềm năm nay, không có drama nào xảy ra. Chúng tôi đợi xem chương trình sẽ được edit như thế nào. Còn về sự hài hước, Phát La có cảm thấy phải kiềm chế bản thân trong môi trường nghiêm túc không?
Thực tế, tôi phải thừa nhận rằng tôi chỉ cảm thấy hài hước khi lên sân khấu, trong cuộc sống hàng ngày, tôi là người hướng nội, thích sống chậm và tận hưởng một tách trà một mình hơn là đi chơi với bạn bè. Trong chương trình, tôi chỉ đơn giản là biểu diễn theo cách bình thường, không cần phải kiềm chế bản thân. Tôi cảm thấy yếu tố hài hước trong năm nay cũng chỉ dừng lại ở mức độ dễ thương và vui vẻ, không quá bùng nổ như mùa trước.
Phát La, một diễn viên hài tự nhận mình là người hướng nội, và có vẻ như có một chút mâu thuẫn đấy.
Thực ra, Phát La hiện tại và Phát La cách đây khoảng 3-4 năm trước là hai người khác nhau. Trước đây, tôi chỉ nghĩ rằng việc chỉ cần vui vẻ, tạo ra tiếng cười là thành công, như trong một vai diễn trước đây, nhân vật của tôi có câu "mẹ ơi, giết nó đi đẻ đứa khác". Lúc đó, tôi cảm thấy vui nên làm, nhưng sau này khi nhiều người chia sẻ lại đoạn đó thì tôi mới nhận ra, những gì tôi truyền tải có ảnh hưởng đến tư duy và hành vi của thanh niên. Sau đó, tôi luôn cân nhắc trước khi thực hiện một vai diễn, nội dung không chỉ mang tính hài hước mà còn phải mang giá trị, phản ánh văn hóa của chúng ta. Đó chính là sự thay đổi của tôi, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống, tôi trở nên chín chắn hơn và suy nghĩ nhiều hơn.
Vậy nếu một người hướng nội (trước đây là hướng ngoại) xem lại những clip hài của mình, họ sẽ có cảm giác gì?
Nói thật, tôi ngần ngại khi xem lại những đoạn video hài cũ mà tôi từng tham gia. Quan điểm về cuộc sống của tôi đã thay đổi theo thời gian, khiến cho tôi cảm thấy những video đó giờ đây đã trở nên vô nghĩa. Thậm chí, chỉ cần xem những đoạn video cách đây một năm thôi, tôi cũng thấy không thể chịu được và tự hỏi "Tại sao tôi lại phát huy một cách tệ hại như vậy?". Nhưng tôi may mắn vì nhận được sự chào đón và yêu thương từ khán giả, đó là điều tôi rất trân trọng.
Tôi tin rằng qua từng giai đoạn, con người ta sẽ trải nghiệm và học hỏi nhiều điều, và cách suy nghĩ của chúng ta về một vấn đề cũng sẽ được cải thiện. Tương tự như vậy, khi xem hài hoặc nghệ thuật, tôi luôn muốn tự nâng cao vị thế của mình, vì vậy khi xem lại những thứ cũ, tôi hẳn sẽ không hài lòng. Điều này là bình thường, quan trọng là tôi phải tiếp tục học hỏi và hoàn thiện bản thân để tạo ra những tác phẩm tốt hơn.
Thực ra, trong diễn hài, sự phân biệt giữa hài hước và vô duyên là rất mong manh. Làm thế nào để tạo ra một tác phẩm hài như Phát La đã nói?
Theo ý kiến của tôi, việc một tác phẩm hài bị chê là vô duyên tương tự như việc một vật phẩm bị định giá sai vì nó không được đặt đúng vị trí. Ví dụ, có một câu chuyện về một vị đạo sư và một học trò. Học trò mang một viên đá đến hỏi đạo sư biết giá của nó không. Đạo sư bảo học trò thử mang ra chợ bán, nhưng học trò ngồi cả ngày ở chợ cũng không ai mua. Qua ngày sau, đạo sư bảo mang đến khu vực sang trọng thử, thì có người mua nhưng trả giá rất thấp, học trò tiếc nên không bán. Hôm sau nữa, đạo sư mới bảo mang đến tiệm chuyên bán đá quý thì chuyên gia nói đây là viên đá ngàn năm có một, giá gấp mấy lần người trong khu vực sang trọng trả. Vậy vấn đề ở đây là vấn đề diễn vô duyên hay không nó còn nằm ở chỗ người xem mình diễn là ai.
Như cùng một tác phẩm hài, những người bình dân thấy vui nhưng những người có địa vị thấy vô duyên. Mảng miếng mà giới chủ lưu thấy mắc cười khi diễn trong giới bình dân thì lại quá nhẹ nhàng, không vui gì hết. Điều này đòi hỏi diễn viên phải linh hoạt, biết diễn cho ai và ở đâu để phục vụ tốt nhất. Liệu đã từng ai chê Phát La về cách diễn chưa?
Khi tham gia diễn xuất nhiều, sẽ có những lúc mình thành công trong việc phục vụ khán giả, cũng có những lúc không thành công. Tương tự như một đầu bếp nấu ăn 100 ngày, cũng có một ngày tâm lý không ổn định và không nấu được món ngon. Đó là những điều mà mình không thể kiểm soát được, nhưng quan trọng nhất vẫn là cố gắng tử tế và chân thành với khán giả. Thậm chí khi gặp thất bại, phải cố gắng để khắc sâu trong lòng khán giả sự nỗ lực của mình. Điều quan trọng nhất là phải chấp nhận phản hồi từ khán giả và cố gắng sửa sai.
Trong thời kỳ dịch bệnh, tôi không thể đi diễn và phải ở nhà. Tôi đã bắt đầu tạo nội dung TikTok. Tuy nhiên, sau đó tôi bắt đầu tự đặt câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và hạnh phúc. Việc đặt ra câu hỏi đã dẫn tôi đến thiền và thay đổi cuộc sống của mình nhiều hơn.
Sau khi dịch bệnh kết thúc và tôi quay trở lại công việc, mọi người thấy tôi thay đổi. Ban đầu họ nghĩ tôi gặp biến cố nhưng thật ra tôi chỉ có cách nhìn khác về cuộc sống. Bây giờ tôi suy nghĩ kỹ hơn về mọi việc và tôi cảm thấy hạnh phúc hơn. Tâm trạng làm việc của tôi cũng thay đổi và tôi đang tập trung vào những điều mà tôi muốn hoàn thành.
Phát La đang có suy nghĩ gì? Sao Nhập Ngũ có phải là một phần của kế hoạch cho tương lai sắp tới của anh?
Tôi định làm một bộ phim về gia đình. Tôi thấy rằng một video hài hoặc một tiểu phẩm ngắn quá, trong khi một bộ phim sẽ giúp tôi truyền tải đầy đủ thông điệp mà tôi muốn gửi đến. Tôi cũng đã xem và học hỏi từ nhiều người đi trước, ví dụ như phim Chủ tịch giao hành của anh Giang hay phim Bố già của anh Thành - hai phim rất nổi tiếng. Tôi cũng muốn bộ phim đầu tay của mình sẽ liên quan đến gia đình, bởi vì tôi tin rằng "trăm người hiếu không bằng thiện hiếu", trong trăm điều thiện thì lòng hiếu thảo được đặt lên hàng đầu. Hiện tại, ý tưởng này vẫn còn đang trong giai đoạn ấp ủ, vấn đề lớn nhất là còn thiếu vốn (cười).
Nhập ngũ không phải là bước tính toán hoặc bệ phóng gì đó, chỉ là một trong những chương trình trên con đường sự nghiệp của tôi. Tôi tham gia vì cần trải nghiệm và tin rằng, việc phát triển và làm tốt công việc hiện tại sẽ dẫn tới cơ hội mới. Tôi không cảm thấy cần phải quá tham vọng trong showbiz.
Tôi nhận thấy rằng mọi người thường coi việc cật lực làm việc là biểu hiện của tham vọng cao, nhưng thực tế thì điều đó phụ thuộc vào tâm lý của họ. Có người đặt nhiều mục tiêu cao cho công việc của họ, nhưng tôi lại khác một chút. Tôi chỉ làm việc chăm chỉ bởi tôi cảm thấy may mắn khi được làm việc trong lĩnh vực này. Khi tôi còn có khả năng làm việc, tôi sẽ cống hiến hết mình vì tôi cảm thấy có trách nhiệm với khả năng mà tôi được ban cho. Khi được sự chú ý từ Tổ nghề, tôi sẽ nỗ lực hết mình vì tôi tin rằng mình phải có trách nhiệm cống hiến. Tôi rất ưa thích câu ngạn ngữ "làm mà không cầu", chỉ cần làm việc mà không mong đạt được điều gì cả. Sự hạnh phúc nhất là tôi vẫn có công việc, vẫn có cơ hội cống hiến và tôi cũng đang học cách nhìn nhận cuộc sống tích cực hơn để tìm được sự thoải mái trong bản thân.
Về quan điểm sống, cách làm việc và kế hoạch làm phim về gia đình, liệu rằng Phát La có những điểm tương đồng với Trường Giang? Có lẽ những điểm tương đồng này chính là lý do khiến họ có mối quan hệ chặt chẽ với nhau.
Khi nói về mối quan hệ giữa tôi và anh Giang, mọi người thường khuyên tôi học hỏi từ anh Giang hoặc coi tôi là đệ tử ruột của anh ấy. Tuy nhiên, theo góc nhìn của tôi, tôi học hỏi từ tất cả mọi người trong ngành chứ không chỉ riêng anh Giang. Ngay cả anh Trấn Thành, tôi cũng học rất nhiều từ anh ấy, từ cách diễn xuất đến cách dẫn dắt một câu chuyện. Anh Tiến Luật và chị Thu Trang cũng là những người gần gũi với tôi, tôi học không chỉ từ nghề nghiệp của họ mà còn từ cách họ sống.
Về anh Giang, anh ấy thật sự là 1 trường hợp rất đặc biệt. Tôi và anh Giang đã có mối quan hệ gần 7 năm, từ khi tôi tham gia vào đội anh ấy và đại diện cho đội anh ấy trong chung kết một chương trình. Kể từ đó, mọi người thường gọi tôi là đệ tử của anh Giang. Sau đợt dịch, tôi và anh Giang đã có nhiều cơ hội chia sẻ với nhau hơn và tôi cảm thấy rằng điểm chung lớn nhất giữa chúng tôi chính là gia đình. Tôi rất quý trọng gia đình và anh Giang cũng thể hiện sự trân trọng đối với người thân trong cuộc sống của mình.
Anh Giang coi tôi như em ruột ấy, cứ thấy là la liền. Trong Nhà Trọ Destiny, mọi người đều thấy anh Giang không chỉ biết la mà còn hay la. Một lần tôi hỏi tại sao anh không la khi người khác làm sai như tôi, anh Giang im lặng. Nhưng tôi hiểu, anh Giang thương cho và đánh cho thôi. Nói chung anh Giang rất dễ thương, anh thích la nhưng cũng dễ thương.
Còn về "bản sao Trường Giang", liệu cụm từ này có khiến Phát La cảm thấy bất mãn với sự cố gắng của mình không?
Tôi tin rằng nghề của mình được truyền cảm hứng. Khi tôi thần tượng ai đó, tôi học và bị ảnh hưởng bởi họ, và tôi gọi đó là sự truyền cảm hứng. Tôi đã học hỏi từ anh Giang và phong cách diễn của mình được truyền cảm hứng bởi anh ấy.
Trong chương trình Đấu Trường Tiếu Lâm, mọi người nhận xét cách tôi làm hài giống với anh Giang, không ồn ào mà tập trung vào sự duyên dáng. Khi tôi đóng phim và biểu diễn, mình luôn linh hoạt, lúc giống anh Giang, lúc giống anh Thành, và đôi khi cả hai. Mình học hỏi và bị ảnh hưởng từ nhiều người khác nhau, nhưng vẫn có phong cách riêng của mình. Mọi người có thể thấy những miếng hài của tôi có nét riêng không thể thay thế được. Ví dụ như anh Giang không bao giờ làm những điệu múa bọc đồ như tôi.
Tuy nhiên, Phát La có đồng ý rằng anh ấy được Trường Giang ưu ái hơn, nâng đỡ hơn không?
Mọi người cũng biết, Giang là một người hay nâng đỡ, gặp ai anh ấy cũng sẵn sàng giúp đỡ. Nhưng đặc biệt, theo cảm nhận riêng của Phát La, Giang chỉ nâng đỡ những người mà anh ấy thấy chân thành và tử tế. Giúp đỡ như thế nào? Không phải là cứ giúp xong rồi đạp đổ người khác mà Giang sẽ tạo điều kiện để họ tỏa sáng, nhưng thành công hay thất bại là do họ tự nỗ lực. Và Phát La cũng là một trong những trường hợp như vậy, tôi được sự hỗ trợ của Giang và có nhiều cơ hội, nhưng cuối cùng tôi vẫn phải tự mình đối mặt.
Khi tham gia Nhà Trọ Destiny, Phát La đã chia sẻ về cảm giác cô đơn của mình. Đó là lần hiếm hoi anh bộc lộ vấn đề của mình trên sóng nhỉ?
Câu chuyện của tôi bắt đầu từ những ngày xưa, khi tôi có rất nhiều bạn bè. Mỗi khi có ai đó mời đi chơi, tôi đều tham gia, từ người này đến người kia. Nhưng đến một thời điểm, tôi tự hỏi tại sao mình luôn đi chơi như vậy. Rồi tôi nhận ra rằng lý do chính là sợ cô đơn, và do đó luôn muốn đi chơi để không phải ở một mình. Tuy nhiên, thực tế lại cho thấy rằng việc đi chơi không giải quyết được vấn đề, bởi sau mỗi buổi vui chơi, khi lên xe về, cảm giác cô đơn lại trở về. Đó chính là lý do tại sao tôi gọi nó là "thuốc giảm đau".
Sau đó, tôi bắt đầu tự đặt câu hỏi làm sao để tự hạnh phúc, và tìm thấy câu trả lời trong thiền định. Tôi nhận ra rằng không cần phải phụ thuộc vào người khác để cảm thấy hạnh phúc, mà hạnh phúc đến từ bên trong. Sau đó, tôi học cách chia sẻ hạnh phúc với người khác và dần dần nhận ra trách nhiệm của mình trong việc mang lại tích cực cho người khác.
Vậy khi gặp tổn thương, tôi tự đặt câu hỏi Phật La bật phát nó như thế nào? Ai sẽ đến chữa lành cho tôi?
Ngày xưa, tôi cũng từng yếu đuối và cảm thấy không đủ sức mạnh để đối mặt với thách thức bên ngoài. Nhưng sau khi tìm hiểu nhiều hơn về triết lý sống, tôi đã tự tạo ra niềm vui cho mình. Tôi nhận ra rằng không nên để bản thân bị ảnh hưởng bởi những điều không hay, mà phải học cách kiểm soát thế giới của mình trước. Sau này, tôi tìm thấy niềm vui khi truyền đi năng lượng tích cực cho người khác thông qua việc trò chuyện.
Cảm giác mừng phấn khi giúp đỡ người khác là không thể diễn tả. Mặc dù chỉ giúp đỡ trong tầm khả năng của mình, nhưng khi giải quyết vấn đề cùng họ, tôi cảm thấy hạnh phúc và lòng vui sướng hơn bao giờ hết. Lúc nào nghĩ đến những lời khen của Hương Giang về khả năng của tôi, tôi lại cảm thấy vui vẻ và biết ơn vì được tin tưởng.
Mà cũng không ít, trong ngành giải trí có rất nhiều mối quan hệ, khi họ gặp vấn đề thường hay tìm tôi tư vấn. Sau khi tôi giải thích và chia sẻ góc nhìn của mình để họ mở rộng tư duy, họ tự thấy "à chuyện này mình có thể xử lý được", chỉ đơn giản như vậy thôi. Thì sau nhiều lần như vậy, tôi đang nghĩ đến việc mở một phòng tư vấn tâm lý chuyên dành cho người nghệ sĩ (cười).
Phát La giúp người khác trong các mối quan hệ, vậy còn anh thì sao? Mối quan hệ của anh thế nào, hiện tại còn cô đơn không?
Cô đơn thực sự là cảm giác mà ai đó sợ một mình. Hồi trước, tôi cũng có chứng sợ đó nên lúc nào cũng đi chơi với bạn bè. Nhưng tôi nhận thấy như vậy là mình đang phụ thuộc vào người khác. Còn hiện tại, tôi thấy thoải mái khi ở một mình, không cần gặp ai cũng được. Tôi cảm thấy mình nhìn rộng ra và xem công việc, sự cống hiến hàng ngày là niềm vui cho bản thân. Còn hiện tại, có cô đơn không, thì chắc nó như một ẩn số đi.
"Ẩn số" mà Phát La nhắc đến có liên quan đến những gợi ý hẹn hò gần đây sao?
Chào bây giờ tôi muốn tập trung hơn vào sự nghiệp. Đối với vấn đề đời tư, tôi rất vui khi được mọi người quan tâm đến.
Xin cảm ơn vì buổi trò chuyện này Phát La. Chúc anh sẽ luôn mạnh khỏe và may mắn trên con đường phía trước!