Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu

Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu

Tham gia cuộc thi viết về thầy cô và mái trường, hãy chia sẻ những kỉ niệm sâu sắc và ý nghĩa đặc biệt với thầy cô yêu quý và ngôi trường thân thương Mở lòng, viết nên những trang tình cảm và ấn tượng, và có cơ hội nhận điểm 10 hoàn hảo!

1. Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu hay nhất:

Thời gian trôi qua nhanh chóng mà chúng ta không thể nhận ra. Mỗi người đều có những kỷ niệm vui buồn trong thời gian đi học. Đôi khi lòng tôi tràn đầy cảm xúc với ngôi trường cấp 3 thân thương. Đây không chỉ là ngôi nhà thứ hai mà còn là nơi mình có mối quan hệ lâu dài với giáo viên, bạn bè thân thiết. Nơi này đầy ắp những kỷ niệm đẹp khó quên và là nguồn động lực, hoài bão của từng một người khi còn là học sinh. Tôi đã trải qua nhiều kỷ niệm tuyệt vời với thầy cô và bạn bè của mình ở ngôi trường thân yêu này. Ngôi trường đã giúp tôi trưởng thành và mang đến cho tôi nhiều bài học quý giá. Đặc biệt, thầy chủ nhiệm lớp 11 đã cho tôi trải nghiệm tình cảm trân quý và tình yêu không thể diễn tả bằng lời, tôi rất biết ơn và trân trọng thầy.

Năm lớp 10, sau kỳ thi THPT, bố mẹ muốn tôi học khối A nên tôi đã đăng ký. Tuy nhiên, do không có nền tảng cho khối A và mải mê chơi game, kết quả học tập của tôi rất kém, thường xếp cuối cùng trong lớp và tôi cũng cảm thấy mất hứng. Tại thời điểm đó, tôi có những suy nghĩ tiêu cực, những lúc gục ngã vì sự mệt mỏi và chán chường. Vào lớp 11, tôi quyết định chuyển sang khối C mà không hỏi ý kiến của bố mẹ. Khi bố mẹ biết chuyện, họ đã quở trách tôi và thể hiện sự không hài lòng. Tuy nhiên, may mắn là khi chuyển trường, tôi được gặp cô Thanh - giáo viên chủ nhiệm mới. Nhờ có cô, những lời nhắc nhở, sự hướng dẫn và động viên, tôi đã trở thành một học sinh có suy nghĩ và trưởng thành hơn ngày hôm nay. Cô là người đã chỉ cho tôi cách trở thành một người tốt, dạy tôi những bài học quý giá và truyền đạt những giá trị không chỉ bên trong sách vở mà còn trong cuộc sống.

Về ngoại hình, cô ấy không có điểm nổi bật, một chút mũm mĩm và không cao lắm. Nhưng giọng nói của cô ấy thật đẹp, ấm áp và thuyết phục. Mái tóc đen dài của cô ấy được buộc gọn vào mùa hè và để xõa vào mùa đông. Cô ấy mặc quần áo trong lớp rất lịch sự và nhẹ nhàng, không lộ bất kỳ sự lòe loẹt hay xuề xòa nào. Cô ấy là một người mẹ, người chị, người bạn đồng hành với cả lớp và tôi suốt những năm cấp 3 tại trường Yên Lạc. Có rất nhiều kỷ niệm mà suốt đời tôi không bao giờ quên được với cô ấy.

Đến lớp 11, tôi vẫn còn mông lung, không biết làm cách nào để học, làm gì và thậm chí chưa bao giờ nghĩ rằng sau này tôi sẽ đạt được kết quả tốt trong kỳ thi đại học. Khi đó, tôi chỉ nghĩ nếu không thể học khối A thì tôi sẽ cố gắng theo khối C. Tuy nhiên, cô Thanh đã truyền động lực và nhiệt huyết để tôi đạt được nhiều kết quả trong năm học này. Cuộc sống của tôi được gặp gỡ mỗi một người thầy, người cô đầy nhiệt huyết dẫn đường thật hạnh phúc và đáng quý. Sự trưởng thành cũng đến từ những trải nghiệm học tập. Và cô giáo chính là người lái đò thầm lặng, toàn tâm toàn ý với nghề và với học trò, người mang trong mình nguồn tri thức như một chiếc đèn pha soi đường cho chúng tôi đi qua mọi nẻo đường.

Trong suy nghĩ của nhiều người, bố mẹ và tôi, học khối C thường bị coi thường, coi như học dốt và chỉ dành cho những bạn học không giỏi. Nhưng sau khi gặp cô và tham gia vào các bài học của cô, suy nghĩ của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Tôi nhận ra rằng không khối nào quan trọng hơn khối khác và học khối C không chỉ đơn thuần là học truyền thống mà còn là một hình thức học sáng tạo phù hợp cho những người thông minh. Cô có phương pháp giảng dạy rất độc đáo và không ai sánh bằng. Ví dụ, trong việc dạy địa lý và học địa, cô không khiến chúng tôi mất hứng thú mà thay vào đó cô dạy chúng tôi cách nhớ lâu, nhớ sâu và tư duy vấn đề hiệu quả. Cô khuyến khích chúng tôi thể hiện quan điểm, thảo luận các vấn đề và tìm ra giải pháp thay vì chỉ ra yêu cầu chúng tôi học thuộc lòng. Mỗi giờ dạy của cô đều trôi qua nhanh chóng và mỗi bài học đều thú vị, vui vẻ và hiệu quả. Tôi chưa có nhiều kiến thức về địa lý trước đây, nhưng nhờ có cô, tôi đã hiểu rõ vấn đề và biết cách tư duy và học tập một cách hiệu quả.

Thời gian tôi may mắn được học và gặp cô là những năm tháng quan trọng để chuẩn bị cho cuộc sống trưởng thành. Cô không chỉ là người mẹ của tôi mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy. Khi tôi buồn, vui hoặc gặp khó khăn trong cuộc sống gia đình, cuộc sống bạn bè, tôi luôn tự tin dựa vào sự hỗ trợ của cô. Cô luôn lắng nghe, khuyên nhủ và dạy dỗ chúng tôi với sự chân thành. Cô không chỉ trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyến khích chúng tôi hiểu đúng và biết cách ứng xử. Kỷ niệm của tôi với cô rất quý giá và sẽ mãi còn trong suốt cuộc đời. Tuy tôi không biết cách diễn đạt hết tình cảm của mình với cô, nhưng tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình với cô. Cảm ơn cô vì sự tin tưởng, sự chân thành và nghị lực cô đã truyền đạt cho tôi để bắt đầu một ngày mai tươi sáng. Từ bây giờ, tôi sẽ sống với trách nhiệm và tình yêu thương, lòng tốt và sự tận tâm mà cô đã dành cho chúng tôi. Dù tương lai có mang tôi đi đâu, làm gì thì tình yêu của tôi dành cho cô và trường Yên Lạc sẽ không bao giờ thay đổi. Thanh xuân của tôi là nhớ về trường học, về cô và về những người bạn đáng quý của tôi. Dù thời gian có trôi qua, ngôi trường ấy có thay đổi nhưng tình yêu trong tôi dành cho nơi đó và thầy cô của nơi đó sẽ mãi không có thay đổi.

2. Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu ý nghĩa nhất:

Trong những năm tháng học tập trên ghế nhà trường thân thương, người mà tôi yêu quý nhất là cô Thanh. Cô ấy đã truyền đạt cho tôi tình cảm đẹp đẽ của một người thầy dành cho học trò.

Tôi vẫn còn nhớ rõ những ngày đầu khi tôi còn học lớp Hai, lúc cô Thanh mới đến lớp. Cô ấy có vẻ ngoài rất nhẹ nhàng và tinh tế. Mặc dù còn trẻ, nhưng cô Thanh đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tôi với vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn. Cô luôn dành tình yêu thương cho học trò của mình. Dù nắng hay mưa, cô không bao giờ có lần đến trễ hoặc bỏ lỡ bất kỳ buổi học nào. Cô luôn giao tiếp nhẹ nhàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong việc giảng dạy.

Nếu không ai hiểu bài, cô sẽ ở lại lớp và giảng giải cho từng học sinh. Khi tôi bạn Nam có hành vi nghịch phá, cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường sử dụng những câu chuyện vui, bổ ích để giáo dục chúng tôi. Nếu tôi mắc lỗi, cô chỉ khuyên bảo mà không trách mắng. Đối với những bạn học yếu, cô luôn quan tâm đặc biệt và giúp đỡ để họ tiến bộ. Vì vậy, chúng tôi đều yêu quý cô và coi cô như người mẹ thứ hai của mình.

Một ngày, sau khi học xong tiết cuối cùng, tôi đột nhiên bị sốt và cảm thấy nóng bừng. Cô không ngại đường xa, cô chở tôi về nhà và kể cho mẹ tôi nghe về tình trạng sức khỏe của tôi. Sau đó, tôi xin nghỉ học vài ngày để hồi phục sau khi bị nhiễm siêu vi. Mặc dù không đến trường hàng ngày, nhưng cô vẫn đến thăm tôi và cho bạn bè chép bài thay cho tôi. Nếu tôi không hiểu, cô giải thích rõ ràng và tận tâm.

Cô đã giúp đỡ tất cả các bạn bạn có thành phần gia đình khó khăn và đôi khi còn trả học phí cho một bạn cùng lớp mồ côi sống cùng bà ngoại. Mọi người trong lớp đều yêu mến cô. Vào ngày Nhà giáo, chúng tôi đã tặng cô một món quà. Cô chỉ cười và nói: “Món quà quý giá nhất đối với cô là kết quả học tập xuất sắc của các em!”. Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy chúng tôi hát và múa. Giờ đây, dù đã xa cô nhưng tôi vẫn nhớ từng nụ cười, ánh mắt và giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho tôi một trái tim nhân hậu, dạy tôi biết yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin vào cuộc sống. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ học thật giỏi để cô được hạnh phúc, là con ngoan, trò giỏi và là người có ích cho xã hội. Cô chính là một hình mẫu tuyệt vời cho học sinh chúng tôi noi theo.

3. Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu ấn tượng nhất:

Thời đi học là khoảng thời gian đẹp nhất, thời kỳ đầy mơ ước và mạnh mẽ. Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi ngày nào cũng nghĩ chỉ có cha mẹ tôi yêu thương tôi hết lòng. Nhưng khi tôi bước vào tuổi học trò, tôi mới hiểu rằng còn có những người cha, người mẹ của hơn 35 đứa trẻ khác đang trưởng thành và đối mặt với nhiều khó khăn. Họ từng dạy chúng ta làm người tốt, truyền đạt kiến thức, gởi gắm cách sống đúng đắn và dẫn dắt chúng ta qua cuộc sống rắc rối này. Cô Hương Giang - cô giáo chủ nhiệm của tôi trong suốt 3 năm học đó đã truyền cho tôi những bài học quý giá ấy.

Ngày đầu tiên tôi đến trường, tôi cảm thấy bỡ ngỡ và người đầu tiên tôi gặp là cô giáo. Phong cách điềm tĩnh của cô khi chúng tôi gặp nhau lần đầu vẫn còn gợi trong trí tưởng tượng của tôi. Cô ấy sáng rỡ trong nụ cười của mình và chào đón chúng tôi như con ruột của mình. Là giáo viên dạy chuyên văn, cô hiểu tâm lý của những cô gái trưởng thành: đôi khi khá dịu dàng. Cô ủng hộ chúng tôi làm đẹp, nhưng chỉ trong phạm vi mà cô xem là phù hợp. Sự nghiêm khắc tiếp theo mà tôi nhận thấy từ cô ấy. Tôi không thực sự hiểu sợ hãi cho đến khi tôi mắc sai lầm trước mặt cô. Cô thật khắc nghiệt! Chúng tôi không bao giờ mắc lại sai lầm đó vì không ai dám đối mặt với hình phạt từ cô. Đó là trong giờ học. Trong cuộc sống hàng ngày, khi gặp khó khăn, tôi luôn nghĩ "Nếu là cô, cô sẽ làm gì". Lời khuyên, giải pháp hoặc lời động viên từ cô luôn mang lại những kết quả đáng ngạc nhiên. Khó khăn không còn là khó khăn, nó trở thành bài học cuộc sống để chúng ta biết đối mặt.

Cô còn dạy cho chúng tôi yêu thương và chia sẻ với những người khó khăn. Chúng tôi có thể cảm thông và đánh giá cao những điều quý giá qua từng trang sách, từng bài báo.

Tôi rất may mắn là học sinh của cô ở trường trung học. Có lẽ cô là người quý giá nhất mà đám chuyên văn lớp tôi có thể gặp được.

Tôi sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng từng khoảnh khắc tuyệt vời trên lớp cùng cô.

Không chỉ riêng cô Giang mà tất cả các thầy cô, họ chính là những gì tuyệt vời nhất tạo nên tuổi học trò, tạo nên thời áo trắng trong sáng.

4. Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu ngắn gọn nhất:

Ai từng trải qua thời thơ ấu mà không mong muốn quay trở lại - quay về quá khứ. Ký ức tràn về, êm đềm và sâu lắng, đượm đà chứa đầy những nỗi nhớ. Một thoáng trường cũ với âm thanh chiếc trống cánh trường sống động. Những cây phượng rụng những cánh lá mỏng manh mỗi khi mùa hè về. In ngay lập tức trong trang giấy kỉ niệm của học trò biết bao kỷ niệm. Ồ! Làm sao lại có thể nhớ lại trường cũ? Hơi thở của một vùng đất xa xôi bỗng hiện về như ngày tôi bước chân vào trường lần đầu tiên.

Tôi đã bắt gặp ánh mắt nhẹ nhàng của cô, một ánh mắt nhẹ nhàng, ấm áp đủ để làm ấm trái tim tôi mỗi chiều đông. Ở một nơi khác, giọng nói của cô vang lên khi tôi đi qua. Mọi thứ trở thành những kỷ niệm quý giá, những góc khuất riêng biệt nơi tôi hiểu rõ cuộc sống này thật tươi đẹp. Trong những kỷ niệm ấy, hình ảnh của cô giáo trở thành màu sắc tươi sáng, ấm áp và xinh đẹp nhất. Nếu không có những kỷ niệm về thầy cô, hình ảnh đó trở nên lạnh lẽo, vô hồn và không giữ được giá trị gì.

Tôi vẫn nhớ bài học đầu tiên mà cô dạy: "con người sống để yêu thương nhau". Và hãy sống một cuộc sống tốt đẹp, ý nghĩa để không phải hối tiếc những năm tháng đã qua...

Lúc này, trong trái tim tôi đầy cảm xúc tựa như một dòng sông tràn đầy. Tôi không thể nào tả được lòng biết ơn sâu sắc, lòng chân thành mà tôi muốn gửi tới thầy cô. Đó là sự tưởng nhớ và biết ơn đối với những người tận tâm và đồng hành cùng tôi trong hành trình cuộc sống.

Con xin chúc thầy cô luôn tràn đầy an lành và hạnh phúc, như một mùa xuân mới tràn đầy những thành công và niềm vui. Mong rằng thầy cô luôn được trí tuệ bao la và tình yêu thương vĩnh cửu.

Cảm ơn thầy cô rất nhiều!

5. Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu 10 điểm:

Đời người ai cũng có thăng trầm. Đó là số phận của tôi. Lúc trẻ, tâm hồn tôi ngây thơ và trong trẻo, những ước mơ to lớn và trong sáng tràn đầy trong lòng tôi. Mỗi khi lớn lên, tôi càng nhận ra rằng cuộc sống không giống như những gì tôi tưởng tượng khi còn bé. Nó rối rắm, khó khăn và tràn đầy tranh chấp, ghen tị. Sống giữa thị trường đầy sóng gió, có những lúc tôi nhớ về cảm giác thuở xưa, những kỷ niệm zui lửa thoải mái, không phải lo lắng về bất kỳ điều gì. Mỗi khi nhớ lại thời thơ ấu của mình, tôi lại nghĩ về bạn. Một người giáo viên hiền lành, rất yêu quý học sinh. Khi đó tôi quá bé để hiểu rõ hơn tất cả những suy nghĩ và tình cảm mà bạn dành cho chúng tôi. Khi tôi trưởng thành, tôi ước muốn có cảm giác được chăm sóc, bảo bọc như ngày xưa bạn đã chăm sóc chúng tôi.

Hiện cô đã nghỉ hưu và không còn giảng dạy học sinh nữa. Tuy nhiên, tôi biết rằng trong những năm làm giáo viên, cô đã truyền đạt kiến thức và đào tạo những người mà ngày nay đã đạt được thành công rực rỡ. Tôi tự tin rằng cô thật sự tự hào về điều đó.

Ngày 20 tháng 11 cũng là ngày kỷ niệm Nhà giáo Việt Nam. Tôi muốn gửi đến cô những lời chúc tốt đẹp, kèm theo lời cảm ơn chân thành (rất khó để diễn đạt bằng lời khi đứng trước mặt cô). Xin cảm ơn cô đã chăm sóc chúng tôi từ thuở thơ ấu. Khi nhớ lại những năm tháng ấu thơ, tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh cô. Chúc cô mãi luôn vui vẻ, hạnh phúc và tràn đầy sức khỏe.