Cách đây hơn 6 năm, sau cuộc điện thoại đầy tình cảm đến tiền đạo Anh Đức với câu nói: "Đức ơi, bố về đội tuyển làm HLV tạm thời. Bố mời con lên tham gia đội tuyển, hỗ trợ giúp bố nhé?", sau đó là sự gặp gỡ và lời hứa khẩn khoản: "Con giữ đúng lời hứa nhé!", HLV Mai Đức Chung chắc chắn không thể ngờ rằng mình đã có phần "đem lại sự sống" không chỉ cho một, mà đến hai huyền thoại.
Nếu không có lời mời từ ông Chung, có lẽ Anh Đức không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội trở lại đội tuyển quốc gia, không chỉ vì anh đã bị "bít đường" bởi HLV Hữu Thắng, mà còn vì những gì người ta đã làm với anh đã xâm phạm vào phần thiêng liêng nhất của một người con của quê hương Việt Nam, là "chối bỏ nhiệm vụ quốc gia".
Gần 8 năm trước, một tờ báo uy tín của Việt Nam đã đăng một tiêu đề sốc: "Công Vinh bị HLV Hữu Thắng 'bọc lót' cho Anh Đức". Những lúc đó, cuộc trò chuyện giữa Hữu Thắng - Công Vinh - Anh Đức trải dài và phức tạp, nhưng tiêu đề bài báo đã thể hiện đầy đủ những khúc mắc khiến tiền đạo đoạt Quả bóng Vàng Việt Nam dường như bị chìm sâu trong bóng tối của tranh cãi và thất vọng, cho đến khi HLV Mai Đức Chung mời anh trở lại bằng những lời thân thiện. Sau đó, hơn 2 năm sau, ngôi sao này chính thức rời khỏi đội tuyển với danh tiếng lẫy lừng trong kinh nguyệt vĩ đại của bóng đá Việt Nam.
Đối với HLV Park Hang-seo, mặc dù đã trải qua 5 năm đồng hành cùng bóng đá Việt Nam, giúp ông vươn lên đỉnh cao sự nghiệp và trở thành một huyền thoại không chỉ tại Việt Nam mà còn cả Hàn Quốc, nhưng sự khởi đầu của ông tại đất nước Hàn Quốc là một quyết định mạo hiểm. Khi đặt chân đến Việt Nam lần đầu, ông đã phải đối mặt với sự hoài nghi sau 15 năm sống trong bóng tối của sự nghiệp.
HLV Mai Đức Chung, sau khi đạt được hai chiến thắng liên tiếp trong vai trò HLV tạm quyền của đội tuyển quốc gia Việt Nam, đã chuyển giao một "vũ khí thực sự" cho đồng nghiệp người Hàn Quốc. Và thanh gươm này chính là Anh Đức - người đã dũng cảm "vung chém" thành công trong trận chung kết AFF Cup đầu tiên dưới sự dẫn dắt của HLV Park Hang-seo, đóng góp quan trọng giúp đội tuyển Việt Nam mang về danh hiệu vô địch đã trông đợi từ lâu cho bóng đá quê nhà. Nếu không có sự xuất sắc của Anh Đức ở tuổi 33, không chắc HLV Park Hang-seo đã đạt được thành công này cho bóng đá Việt Nam.
HLV Mai Đức Chung đã được đồng nghiệp Lê Thụy Hải - người bạn thân thiết của ông Chung trong suốt nhiều năm, miêu tả rằng ông Chung là một người dại, không chỉ bởi việc đồng ý nhận cái chức "hữu danh vô thực" là HLV tạm quyền đội tuyển quốc gia Việt Nam ngay sau khủng hoảng mà Hữu Thắng đã gây ra cho bóng đá Việt Nam sau thất bại đau đớn ở SEA Games 29. "Người ta sẽ không khen nếu thành công, nhưng nếu thất bại, họ sẽ chỉ trích, đó chỉ làm tăng thêm phiền toái cho Liên đoàn bóng đá", Lê Thụy Hải đã nói. Điều đáng chú ý là, ngay trong cuộc họp báo đầu tiên với tư cách này, HLV Mai Đức Chung đã bị "trêu chọc" bởi những thành viên của Ban chấp hành Liên đoàn bóng đá Việt Nam.
Ngày xưa, trong buổi họp báo chủ yếu do HLV Mai Đức chủ trì, hai thành viên của BCH VFF, Phạm Ngọc Viễn và Lê Văn Thành, đã biến buổi họp thành một cuộc tranh luận, chỉ trích ông Chung về việc chọn danh sách đội tuyển. Trong một nền bóng đá chuyên nghiệp, điều này không xảy ra.
Vào ngày đó, ông Mai Đức Chung tỏ ra nhẹ nhàng nhưng quyết định rằng không nên tước đi cơ hội của một cầu thủ trẻ chỉ vì một sai lầm.
Khi nhượng quyền đội tuyển cho HLV Park Hang-seo, ông Mai Đức Chung đã gửi gắm những lời từ tận đáy lòng tới tiền đạo mà ông thầy Hàn Quốc sẽ tự hào sau này: "Đây là đội tuyển của Việt Nam. Hãy cống hiến cho đất nước nếu bạn vẫn có khả năng và nhiệt huyết".
Với ông, khái niệm "Tổ quốc" luôn là điều thần thánh nhất, và khái niệm "trách nhiệm" luôn gắn kết với ông trong suốt sự nghiệp và cuộc đời. Khi được hỏi về "ngây dại" mà ông Lê Thụy Hải đã nhận xét về bản thân, ông trả lời ngắn gọn nhưng kiên cường: "Tôi là một đảng viên, trong thời điểm này đầy sóng gió, nếu không ai nhận thì tôi sẽ nhận. Thắng thì tôi nhận, thua thì tôi chịu trách nhiệm, tôi sẵn sàng đánh đổi danh tiếng của mình. Đó là cách tôi sống suốt đời, không có gì gây bất ngờ chỉ vì một cuộc tranh đấu này".
Trong bối cảnh hỗn loạn, với những nghi ngờ vương vấn, ông Chung đã phải chấp nhận "chịu đánh" đến khi tái xuất với sự vinh quang của mình trong bóng đá Việt Nam. Tuy nhiên, ông không thể tránh khỏi những rắc rối "rơi từ trời xuống". Những rắc rối này không chỉ đối với ông mà còn đối với hầu hết mọi người, điều mà không ai có thể ngờ đến.
Sau khi đội tuyển bóng đá nữ giành được HCV tại SEA Games 30, HLV Mai Đức Chung và các học trò đã nhận được nhiều khoản tiền thưởng từ các nhà tài trợ. Trong số đó có một doanh nghiệp đã trao một bảng tượng trưng cùng số tiền 500 triệu đồng. Tuy nhiên, doanh nghiệp này sau đó đã từ chối chuyển tiền với lý do "không được phân bổ tiền cho các cầu thủ... theo cách của mình".
Nếu chỉ có chuyện này thì còn chấp nhận được. Tuy nhiên, sau đó đã diễn ra một chiến dịch xuyên tạc ông Chung và Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) trên mạng xã hội, sau khi ông từ chối thẳng thừng tiền thưởng: "Thà không nhận còn hơn nhận theo cách ấy. Chúng tôi cảm thấy bị tổn thương và bị xúc phạm nếu phải nhận tiền thưởng như một hành động ban ơn. Tôi xin cảm ơn công ty đã có ý định thưởng, nhưng chúng tôi không muốn nhận khoản tiền thưởng này nữa".
May mắn đối với HLV Mai Đức Chung, nhưng cũng may mắn đối với bóng đá nữ Việt Nam khi sự "scandal" đó qua đi nhanh chóng. Niềm tin và niềm tin vào một con người tận tụy và kiên định là điều gần như tuyệt đối, khiến mọi lời nói xuyên tạc về ông và đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam bị phớt qua, khiến "đối thủ" cảm thấy bất lực.
Ở một nền bóng đá tài năng, ông và đội bóng của ông không xứng đáng nhận những chỉ trích xấu xí như vậy.
Trong suốt 26 năm, HLV Mai Đức Chung đã có một hành trình đáng ngưỡng mộ và tôn vinh bên bóng đá nữ Việt Nam. Không chỉ có những thành tích lộng lẫy và huy hoàng, mà ông còn mang đến sức sống cho các cầu thủ nữ. Cả đội tuyển nữ Việt Nam "đi World Cup" và chuyến đi châu Âu của Huỳnh Như đều là minh chứng cho giá trị to lớn của ông. Điều quan trọng hơn là những cống hiến của ông đã giúp cho nhiều cầu thủ nữ có cuộc sống tốt hơn, vinh quang không chỉ là danh hiệu hay huy chương, mà còn bằng hàng tỷ đồng kiếm được từ đôi chân và đam mê của mình.
Đông Nam Á, nơi từ lâu đã là trọng tâm của bóng đá quốc tế, và ở Việt Nam, bóng đá nữ vẫn nằm ở "vùng trũng" của bóng đá trong nước. HLV Mai Đức Chung đã nói: "Nếu bạn chỉ nhận lương 2,1 triệu đồng mỗi tháng, vậy bạn nghĩ bạn cần danh vọng như thế nào!". Ông Chung tiết lộ rằng, cho đến năm 2021, một số cầu thủ nữ vẫn "phải sống trong nhà tập thể dưới gầm cầu thang của sân vận động, với nhiệt độ ban đêm lên đến gần 40 độ C, và chỉ có 1,9 triệu đồng còn lại sau khi trừ mọi khoản thu".
Bằng việc chọn bóng đá nữ, HLV Mai Đức Chung đã chọn con đường khó khăn. Con đường này đã khiến ông phải tiết kiệm trong suốt 18 năm để có đủ tiền để sửa nhà, thậm chí còn phải vay ngân hàng. Trong khi đó, mức lương trung bình của một HLV nam ở V.League có thể lên tới vài tỷ đồng mỗi năm. Tuy nhiên, ông đã từ chối để tiếp tục sát cánh cùng bóng đá nữ.
Hiện nay, khi bóng đá nữ Việt Nam đang đạt đến đỉnh cao ở khu vực Đông Nam Á và tham gia vào giải đấu lớn nhất thế giới, những cầu thủ nữ nổi tiếng đã trở thành điểm nhấn được người hâm mộ bóng đá trong nước ghi nhớ và tôn vinh. Đồng thời, điều này cũng là lúc huấn luyện viên Chung nói lời chia tay. Sự chia tay này được diễn ra đầy tình cảm và ý nghĩa.
Chúng tôi xin gửi lời cảm ơn đến ông, những người lính chiến đấu của bóng đá Việt Nam, đã tạo điều kiện để mơ ước World Cup của bóng đá Việt Nam thành hiện thực. Bây giờ là lúc ông nhận được sự thỏa mãn và yên bình sau 26 năm dày công hy sinh vì gia đình và cuộc sống riêng để mang vinh quang cho bóng đá Việt Nam.