Giáo viên - Nghề cao quý bất ngờ lôi cuốn, thu hút số lượng học trò không ngừng

Giáo viên - Nghề cao quý bất ngờ lôi cuốn, thu hút số lượng học trò không ngừng

Dù có tầm quan trọng cao nhưng lương của các giáo viên vẫn rất thấp, khiến nhiều người trong nghề phải vật lộn để kiếm sống Điều này khiến các giáo viên khuyên con em không nên theo ngành sư phạm

Hầu hết giáo viên đều ước mong "có thể sống bằng lương", nhưng sau nhiều năm, hi vọng đó trở nên khó khăn thành hiện thực đối với nhiều người. Lương của giáo viên không đủ để sống, và điều này trở thành nỗi buồn chung của ngành giáo dục.

Cuộc sống của giáo viên gắn liền với sự chật vật với mức lương thấp và không đáng kể.

Sau 23 năm dành dụm công sức cho lĩnh vực giáo dục, nhưng mỗi lần nhận lương, cô B.T.D (sinh năm 1978, Hà Nội) không thể nén nước mắt. So sánh với những áp lực và sự khó khăn mà nghề mang lại, số tiền cô nhận được thật là nhỏ bé.

Người chồng của cô là công nhân tại một nhà máy gần nhà, tổng thu nhập của hai vợ chồng chỉ vượt qua con số 10 triệu vài trăm ngàn đồng mỗi tháng. Cô phải chia số tiền này thành nhiều phần và siết chặt tới cùng để có thể đủ để chi trả các chi phí cần thiết.

Giáo viên - Nghề cao quý bất ngờ lôi cuốn, thu hút số lượng học trò không ngừng

Nhiều giáo viên đang gặp khó khăn trong việc kiếm sống vì mức lương thấp. (Ảnh minh họa)

Cô D đã tốt nghiệp trường cao đẳng sư phạm vào năm 2002 và bắt đầu công việc dạy hợp đồng tại một trường cách nhà hơn chục cây số, với mức lương chỉ 210.000 đồng mỗi tháng. "Trong những ngày đầu làm việc, tôi phải nghỉ hè mà không nhận được lương và không có bảo hiểm xã hội, nhưng tôi vẫn cảm thấy viên mãn vì có thể đóng góp cho nghề nghiệp của mình", cô cho biết. Dù đối mặt với hàng trăm khó khăn, cô giáo này vẫn kiên quyết theo đuổi lựa chọn của mình với niềm tin rằng "có duyên có nợ với nghề".

Năm 2007, cô D đỗ viên chức sau ba lần thi và được chuyển đến làm việc tại trường cách nhà khoảng ba km. Khi đó, cô đang mang bầu con thứ hai và hai vợ chồng cố gắng đối mặt với khó khăn về kinh tế vì mức lương hạn chế. Mỗi ngày đi làm, cô tự tìm hiểu và tự học để làm bảo hiểm nhằm kiếm thêm thu nhập. Mặc dù số tiền kiếm được không lớn, nhưng nó giúp gia đình cô có thêm một nguồn thu khác.

"Con cái nhỏ bé, nhìn thấy đáng thương, nhưng nếu không làm việc thì không có tiền mua bỉm và sữa cho con. Dù rất mệt mỏi và căng thẳng, nhưng tôi vẫn phải cố gắng", cô D nói. Có nhiều lúc cô rất kiệt sức vì lo lắng về cuộc sống, và cô đã nghĩ đến việc từ bỏ ngành giáo dục. Nhưng chỉ một thoáng suy nghĩ ấy, cô đã không thể kiềm chế được nước mắt, bởi vì sự nghiệp giáo dục là mong ước và đam mê của cô suốt nhiều năm.

Người giáo viên đắn đo trước hai lựa chọn, có thể chọn theo đam mê nhưng phải chịu khó đối mặt với cuộc sống khó khăn, hoặc rời bỏ ngành nghề mà mắc mệt "ngay việc nghĩ đến cũng rất đau lòng". Cô tự đặt câu hỏi cho chính mình "nếu không làm giáo viên, tôi sẽ làm gì?" Cô vượt qua những khoảnh khắc yếu lòng đó để tiếp tục con đường nghề nghiệp của mình.

Cầm tấm bằng cao đẳng, cô giáo D luôn nhận thức rằng bản thân cần tự vận động, nâng cao kiến thức và kỹ năng. Cô từng nộp hồ sơ để liên thông lên đại học, nhưng do số lượng học viên quá ít nên không thể đăng ký thành công. Phải đến năm 2019, cô mới có cơ hội được học và đạt được tấm bằng đại học vào năm ngoái.

Con không dám học sư phạm

"Suốt 23 năm trên giảng đường, cô N.T.T đã liên tục nhận được những giải thưởng danh giá như giáo viên dạy giỏi, lao động tiên tiến và chiến sĩ thi đua cơ sở. Năm ngoái, cô còn được vinh danh bằng việc nhận kỷ niệm chương 'Vì sự nghiệp Giáo dục'. Mặc dù có nhiều thành tích đáng tự hào như vậy, tâm trạng của cô vẫn bị ánh lửa mưa tạt vì lòng không mãn nhu cầu sinh hoạt của mình và quan trọng hơn là khả năng trang trải học phí đại học cho con gái cô, cô bé D hiện đang theo học tại Đại học Bách khoa Hà Nội trong khi con trai nhỏ của cô cũng đã bước vào năm học cuối cấp."

Cô N.T.T hiện đang làm giáo viên bộ môn Giáo dục công dân tại ngoại ô của Hà Nội. Cô kể rằng từ năm 2003, cô đã lặp đi lặp lại việc đi dạy bằng xe đạp mỗi ngày với mức lương hợp đồng môn phụ là hơn 200.000 đồng/tháng. Sau đó, cô kết hôn và sinh 2 con, cuộc sống của gia đình cô trở nên khó khăn hơn khi chồng của cô cũng là giáo viên hợp đồng. Đến năm 2018, cô T đã hoàn thành việc học liên thông đại học và nhận được bằng vào năm 2022.

Khi nhận được bằng, cô luôn tin rằng "có bằng đại học chắc chắn sẽ có mức lương tốt hơn". Nhưng sau đó, cô đã "đổ mồ hôi" vì lo lắng về việc kiếm đủ tiền để nuôi gia đình. Cô T cho biết, hiện tại mức lương của cô ở bậc 5, hạng III THCS.

Mỗi tháng cô nhận được hơn 8 triệu đồng, bao gồm cả tiền lương và phụ cấp. Số tiền này cô phải tiết kiệm cẩn thận, nếu không sẽ không đủ chi tiêu hàng tháng để nuôi con và trang trải cuộc sống. Con trai lớn chuẩn bị bước vào đại học, còn con gái nhỏ đang học lớp 11.

Dù hai con cô yêu thương và tâm huyết với nghề giáo, nhưng cả hai không dám lựa chọn ngành sư phạm để theo học. Cô khuyên hai con nên chọn một ngành khác, vì cuộc sống của họ sẽ tốt hơn trong tương lai. Cô đã trải qua nhiều đêm không ngủ vì nhiều năm kinh nghiệm dạy học, nhưng lương của cô chỉ bằng một học sinh mới ra trường.

Hầu hết các giáo viên đồng tình rằng, giáo viên là một nghề "hóa ra với mọi người bên ngoài thì trông rất hoành tráng, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ những khó khăn, mệt nhọc mà tiền lương lại thấp, không đủ để sống".