Không cần phải chờ đến những phút cuối như World Cup bóng đá nam, người hâm mộ Việt Nam sẽ được thưởng thức trọn vẹn World Cup nữ 2023. Đơn vị truyền thông của Việt Nam đã mua thành công bản quyền truyền hình giải đấu diễn ra tại Australia và New Zealand từ ngày 20/7 đến 20/8 tới. Những người yêu bóng đá sẽ lần đầu tiên được thưởng thức bầu không khí World Cup và cổ vũ cho ĐT nữ Việt Nam khi họ tranh tài tại bảng E cùng với đương kim vô địch Mỹ, á quân Hà Lan và Bồ Đào Nha.
Câu chuyện bản quyền World Cup có điều thú vị, trong khi nhiều nước, bao gồm Việt Nam, đã hoàn tất các thủ tục thì những đại gia ở châu Âu lại chờ đến ngày khai mạc. Lý do nằm ở vấn đề tiền bạc. Theo tiết lộ của tờ Le Monde (Pháp), các nước gồm Anh, Đức, Tây Ban Nha, Italia và Pháp (gọi là Big 5), chỉ trả giá từ 2 đến 4 triệu euro cho gói bản quyền truyền hình World Cup nữ 2023. Con số này cách khá xa mong muốn của Chủ tịch FIFA Gianni Infantino, người cho rằng nó có giá từ 8 đến 10 triệu euro.
Hồi đầu tháng, ông Infantino mô tả đề nghị của Big 5 là “không thể chấp nhận được”. Ông cũng viện dẫn rằng chính những quốc gia này đã bỏ cả trăm triệu euro cho bản quyền World Cup 2022, cho thấy sự thiếu tôn trọng với bóng đá nữ. “Chúng tôi muốn bóng đá nữ phải được coi trọng”, Chủ tịch FIFA nói, “Số tiền bỏ ra hoàn toàn xứng đáng với giá trị và nó sẽ được FIFA tái đầu tư, không chỉ 100% mà 150% để phát triển bóng đá nữ”.
Theo thống kê từ FIFA, World Cup nữ 2019 đã thu hút hơn 1 tỷ người theo dõi. Tuy nhiên, điều này đã khiến cho cơ quan bóng đá quyền lực nhất thế giới quyết định bán bản quyền truyền hình của World Cup nữ riêng biệt với World Cup nam. Họ hy vọng sẽ đạt được thỏa thuận tốt hơn với Big 5 (31% doanh thu bản quyền truyền hình World Cup của FIFA đến từ khu vực này). Tuy nhiên, khi không đạt được mục tiêu này, Chủ tịch Infantino đã tỏ ra bực bội và thậm chí đề cập tới việc cắt sóng đối với 5 cường quốc châu Âu.
Tuy nhiên, nhóm Big 5 cũng có lý do của riêng mình. Việc tổ chức World Cup 2023 tại Australia & New Zealand sẽ tạo ra chênh lệch múi giờ, làm cho khán giả châu Âu phải xem trận đấu vào khoảng từ 8 giờ sáng đến 12 giờ trưa. Khung giờ này không thuận lợi cho việc tăng lượng người xem cũng như doanh thu quảng cáo. Vì vậy, họ không sẵn sàng trả nhiều hơn cho bản quyền truyền hình của giải đấu này.