Cho tới giữa buổi sáng ngày 26/6, Lê Quang Hùng vẫn chưa thể làm dịu cảm xúc của mình. Những ký ức khó quên trong 9 năm trăn trở với cuộc sống, với niềm đam mê bóng đá và những ước mơ chưa được thực hiện đang tràn ngập trong tâm trí anh. Theo anh nói, cuộc sống không trao đủ cho tất cả những điều mà ta mong muốn, và cũng không lấy đi tất cả những gì chúng ta có. Chỉ cần không ngừng cố gắng, ta sẽ nhận được sự đền đáp xứng đáng.
“Tôi thức trắng cả đêm vì hạnh phúc. Được ra sân đã là một giấc mơ trở thành hiện thực, rồi ghi bàn ngay lần đầu trở lại, điều đó thực sự là không một lần nghĩ đến của tôi", Quang Hùng chia sẻ với phóng viên của Báo Tiền Phong, lời anh nói với giọng điên đảo bởi sự xúc động.
Tối ngày 25/6 tại sân vận động Hàng Đẫy, ở phút thứ 45 của trận đấu giữa Viettel và Bình Dương, Quang Hùng đã nhanh chóng tận dụng lỗi của thủ môn Văn Phong và ghi bàn gỡ hòa 1-1. Đây là bàn thắng đầu tiên của anh tại giải V-League sau 9 năm bị treo giò, một khoảng thời gian quá dài trong cuộc đời một người, đặc biệt là đối với một cầu thủ.
Quang Hùng trong trận đấu với Viettel, đánh dấu sự trở lại của anh sau 9 năm tại sân cỏ V-League. (Ảnh: Mạnh Thắng)
Năm 2014, khi mới 20 tuổi, Quang Hùng đã mắc phải một sai lầm lớn khi tham gia vào việc dàn xếp tỷ số và cá độ cùng với 8 cầu thủ khác trong trận đấu giữa Ninh Bình và Kelantan trong giải AFC Cup. Sau vụ việc này, anh bị án treo 27 tháng và phải thử thách trong vòng 24 tháng, cùng với việc bị Hiệp hội bóng đá Việt Nam treo giò vĩnh viễn. Tương lai sáng sủa mà anh đã trông chờ tựa hồ đóng cửa, đẩy Quang Hùng vào một tình thế khá khó khăn.
"Bóng đá không chỉ là niềm đam mê của tôi, mà còn là ước mơ của bố tôi," anh thú nhận, "Từ khi tôi học lớp 3, tôi đã rất thích đá bóng, chơi cùng với anh em bên sân bóng gần nhà và quên luôn cả việc ăn cũng như ngủ. Tôi có 3 anh em trai và bố tôi luôn tự hào về chúng tôi, luôn ủng hộ chúng tôi tham gia vào các giải đấu cấp thôn."
Năm tôi chính thức theo nghiệp bóng đá, bố đã tuổi 70 nhưng vẫn đạp xe hơn 20 cây số từ nhà ở Vụ Bản đến thành phố Nam Định để động viên tôi. Khi tôi trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp và được lên tuyển, đó là niềm vui và sự tự hào cho bố. Bố luôn theo dõi từng buổi tập và trận đấu của tôi, trước mỗi trận đấu, bố thắp hương và xin các cụ phù hộ để tôi thi đấu tốt, khỏe mạnh.
Tuy nhiên, tôi lại vô tình làm bố thất vọng, bệnh tật và qua đời. Tới bây giờ, tôi vẫn cảm thấy hối tiếc và tự trách mình vì đã làm các hành động đó khiến bố buồn lòng. Tôi không thể bao giờ tha thứ cho bản thân vì đã trở nên không sáng suốt khi còn trẻ.
Lê Quang Hùng bày tỏ lòng biết ơn đối với người cha đã mất sau khi Bình Dương ký hợp đồng với anh.
Với nhiều cầu thủ, việc bị treo giò vĩnh viễn tương đương với "tử hình". Tuy nhiên, Hùng quyết không bỏ cuộc. Anh phải vật lộn với cuộc sống để tìm kiếm sự cứu rỗi cho chính mình. Anh nói: "Tôi tự nhận ra rằng những gì đã xảy ra là một sai lầm quá lớn. Sự hối hận và hành động để sửa chữa lỗi lầm không thể bao giờ đủ, nhưng tôi phải làm để cha ở bên kia thế giới có thể mỉm cười, và để giảm bớt khổ đau và tiếng tăm mà tôi gây ra đối với những người thân yêu của mình".
Trong suốt 9 năm qua, tôi đã đảm nhận mọi công việc có thể, từ việc làm bảo vệ, tráng bánh cuốn, làm hương, shipper, thợ lắp đặt cầu thang máy, và thậm chí là việc dạy bóng đá... Nhớ lại thời gian khó khăn nhất, tôi đã phải đối mặt với nhiều khó khăn để nuôi sống gia đình. Nhà cửa của chúng tôi không giàu có và không tích lũy được gì, tuy nhiên, tôi không chần chừ bất cứ công việc nào, miễn là có tiền để kiếm sống.
Tôi phải thừa nhận rằng, trong những năm đầu, tôi đã dần quên đi đam mê bóng đá. Tuy nhiên, tại một thời điểm nào đó, với sự ủng hộ và động viên từ vợ và những người xung quanh, khát khao bóng đá trong tôi lại trỗi dậy. Tôi nuôi hy vọng rằng mình sẽ có cơ hội để làm lại sự nghiệp trong lĩnh vực này, dù cho muộn màng hay sớm thì chẳng sao. Tôi vẫn thường xuyên ra sân để chơi bóng đá phủi, thậm chí chơi vài trận mỗi ngày, và tự thấy lạc quan hơn với ý nghĩ rằng chỉ cần cố gắng, trời sẽ không bỏ rơi mình.
Trong nhiều năm qua, niềm đam mê bóng đá vẫn cháy trong lòng Quang Hùng.
"Cho đến đầu năm nay (2023), khi tôi được biệt đội Bình Dương chú ý đến sau trận đấu phủi, các huấn luyện viên của đội thấy tôi thi đấu tốt và đề nghị lên Ban lãnh đạo CLB. Tôi gặp sự thông cảm từ phía CLB với hoàn cảnh của mình, và được đồng ý tham gia thử việc. Tuy nhiên, tôi không dám xuống đi vì chưa được chấp thuận giảm án phạt. Đến đầu tháng 3, Ban Kỷ luật VFF quyết định hủy bỏ án cấm thi đấu vĩnh viễn, và tôi mới có thể tham gia thử việc. Sau một tháng, CLB nhận thấy tôi vẫn có thể góp công và quyết định kí hợp đồng, mở ra cơ hội để tôi bắt đầu lại một lần nữa", Quang Hùng chia sẻ.
Nhận thức về không có cơ hội thứ hai, Hùng chăm chỉ tập luyện mỗi đêm. Dù đồng đội ra về sau buổi tập, anh vẫn cố gắng luyện tập một mình. Nhờ không uống bia rượu và duy trì lối sống lành mạnh, Hùng sớm có thể ở trạng thái tốt nhất để đối mặt với các trận đấu chuyên nghiệp. Anh cũng nỗ lực học hỏi nhanh chóng những kiến thức mới, vì hiểu rằng bóng đá hiện đại khác hẳn so với thời anh còn là một chàng trai 20 tuổi.
"Một tuần trước đây, HLV Lê Huỳnh Đức đã bổ nhiệm tôi vào đội chính, huấn luyện riêng và động viên tinh thần của tôi. Tuy nhiên, thực tế là tôi trở nên căng thẳng và không thể ngủ khi nghĩ về viễn cảnh ra sân thi đấu lần đầu sau 9 năm chờ đợi. Cả khi không làm gì, tôi chỉ mong được ra sân tập để quên đi cảm giác hồi hộp trong lòng".
Quang Hùng luôn có ước mơ được tái xuất và tiếp tục sự nghiệp chưa hoàn thành.
"Trước trận đấu, khi tôi đến Hà Nội, đội Bình Dương đã tập ở sân Liên đoàn bóng đá và phải đi qua đường Trần Duy Hưng. Trên con đường ấy, khi tôi nhìn qua cửa sổ, tôi nhận ra ngân hàng mà tôi từng làm bảo vệ. Cảm xúc bỗng trào lên trong lòng. Lúc tôi bị buộc nghỉ làm bảo vệ ở đây, có một lần tôi thấy xe đội tuyển đi ngang qua, và tôi đã không kìm được nước mắt. Tôi ước gì rằng vào ngày đó, nếu tôi không hành động quá nóng vội, có lẽ bây giờ tôi đã sẽ ngồi trên chiếc xe ấy."
"Hiện tại, tôi đang ngồi trên chiếc xe và nhìn xuống, những kỷ niệm xưa tràn về. Tôi khóc và tự nhắc nhở mình không để lỡ điều cơ hội. Khi bước ra sân, tôi vừa khóc vừa hát quốc ca. Tôi đã làm được điều mà trước đây chỉ có trong giấc mơ".
Và trong buổi tối ẩm ướt ở Hàng Đẫy, Quang Hùng đã thi đấu với tất cả sự đam mê trong lòng, di chuyển khắp mọi nơi, tranh chấp, và chuyền bóng với nhiệt huyết đã tích tụ trong 9 năm. Vượt xa sự mong đợi, anh còn ghi được bàn thắng để ghi dấu sự kiện trọng đại này.
Không khó để cảm nhận niềm vui sướng tột cùng của Quang Hùng. Ngay sau khi ghi bàn, anh chạy như bay về phía Ban huấn luyện Bình Dương, ôm chầm lấy HLV Lê Huỳnh Đức, sau đó chắp tay hướng lên trời rồi gục xuống sân. Và anh khóc, những giọt nước mắt của hạnh phúc và cả sự cứu chuộc.
Quang Hùng không thể kìm nén cảm xúc khi ghi bàn ở trận đầu ra sân trong màu áo Bình Dương. Ảnh Mạnh Thắng-Quyết Thắng
Trước trận đấu, thầy Đức đã động viên và nhắc nhở, "Cứ tự tin vào bản thân mà tiến vào sân, không cần đặt áp lực quá lớn, chỉ cần là chính mình, nếu có sai sót, thày sẽ chịu trách nhiệm". Sau một vài tình huống xử lý thành công, sự tự tin của tôi tăng lên và tôi lấy lại cảm giác thoải mái, chơi bóng như trước đây.
Ngay khi thấy Văn Phong mất bóng, tôi nhanh chóng giành lại. Nhìn thấy Phan Tuấn Tài đứng trước khung thành chỉ có một lối vào duy nhất, nghĩa là kẽ giữa hai chân, tôi đưa bóng qua đó. Khoảnh khắc đó như một cú nổ trong tôi, cảm xúc vỡ òa. Tôi cảm thấy vui sướng quá, chỉ biết hét lên và chạy.
"Tôi hy vọng bố sẽ hài lòng với bàn thắng và sự cố gắng của tôi trong trận đấu này. Tôi cảm thấy nghĩa vụ nợ bố, gia đình và người hâm mộ một lời xin lỗi. Tôi mong nhận được sự tha thứ từ tất cả mọi người. Tôi cũng muốn bày tỏ lòng biết ơn đến VFF, Ban lãnh đạo của CLB Bình Dương, các huấn luyện viên và đồng đội đã ủng hộ và cung cấp cơ hội cho tôi để thay đổi cuộc sống", Quang Hùng chia sẻ với Báo Tiền Phong, vẫn cảm xúc.
Tuy vậy, như đã đề cập, niềm vui của Hùng không trọn vẹn khi Bình Dương không giành được điểm trong trận đấu với Viettel (thua với tỷ số 1-2). Đội bóng của anh vẫn đang bị rơi vào cuối bảng xếp hạng mặc dù đã có quyết tâm để cải thiện vị trí. "Cuộc sống không trao cho ai mọi thứ, nhưng cũng không lấy đi hết mọi thứ", Hùng nói, "Tôi sẽ tiếp tục chiến đấu, vì đội bóng, vì gia đình và vì 9 năm đã trôi qua mà tôi đã bỏ qua".