Nguyễn Phương Mai đã chia sẻ về một tình huống đầy cảm động: một số trang thể thao và cá nhân đã đăng tải những bức ảnh của các nhà vô địch cùng với hy vọng được hôn lên logo lá cờ trên ngực áo thi đấu của Thanh Nhã và đội tuyển. Bài đăng này đã thu hút tới 40 nghìn lượt tương tác và hàng nghìn lời bình luận đầy động viên từ những người lạ xa xôi. Trong số đó, không ít người đã từng có vợ/bạn gái hoặc là những trí thức, những người đã có con và có thể bằng tuổi với các cô gái đó. Điều đáng nể ở đây chính là sự đồng cảm và ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng dành cho những người phụ nữ này, không phải chỉ bởi vì họ là những nhà vô địch đầy nỗ lực và tài năng, mà còn bởi vì họ là những con người xứng đáng được tôn trọng và bảo vệ. Điều này cho thấy rằng, phụ nữ không cần phải đối mặt với những tình huống đáng sợ như quấy rối chỉ vì cách ăn mặc hay cử chỉ của mình.
Được lời như cởi tấm lòng… Nhiều người đã tham gia vào cuộc tranh luận dưới bức ảnh đó, thể hiện sự hài hước còn cao hơn cả "chủ thớt". Tuy nhiên, những lời đùa cợt của Nguyễn Phương Mai đã được miêu tả như "những lời đòi hỏi mang tính chất khiêu dâm" hoặc "những lời bình luận không khác gì việc miêu tả cảnh quan hệ tình dục".
"Việc quấy rối và xâm hại phụ nữ là một hệ quả của tư tưởng phân biệt giới tính, coi phụ nữ như những thực thể chỉ để phục vụ nhu cầu tình dục", Nguyễn Phương Mai đã viết. Trong khi đó, nhà tâm lý học Vũ Chí Hồng (Trung Quốc) đã đưa ra quan điểm của mình: "Trong một xã hội nam quyền, nam giới được yêu cầu phải thông minh và tài giỏi. Tương tự, phụ nữ trong xã hội nam quyền cũng mong muốn nam giới phải thông minh và tài giỏi... Có hai cách để một người đàn ông thuyết phục một phụ nữ rằng anh ta tài giỏi: Thể hiện ưu điểm của bản thân hoặc phủ định ưu điểm của phụ nữ".
Phần 3: Sự phân biệt giới tính trong bóng đá
Vụ quấy rối này là một ví dụ điển hình cho sự phân biệt giới tính trong bóng đá. Thay vì tôn vinh chiến thắng của các nữ cầu thủ hoặc phân tích về kỹ thuật, người ta lại tập trung vào những bộ phận giới tính trên cơ thể của họ - điều mà phụ nữ nào cũng có để bị mỉa mai. Điều này chỉ làm cho đối tượng bị coi thường và bị coi là một vật dụng. Quan điểm phụ quyền này truyền tải thông điệp rằng "dù có chiến thắng hay không thì các cô gái vẫn chỉ là phụ nữ" - một quan điểm rất đáng lẽ nên bị loại bỏ. Điều này cũng có thể là cách nam giới giấu đi sự thất bại của họ. Với các fan hâm mộ bóng đá, chiến thắng của đội tuyển là điều quan trọng nhất, nhưng đó cũng là thành tựu của cả đội và không chỉ riêng cá nhân nào.
Thực tế, những người có tư tưởng phân biệt giới tính này sẽ áp dụng nó với bất kỳ đối tượng nào, không chỉ trong bóng đá mà còn trong đời sống hàng ngày. Tuy nhiên, trong trường hợp này, các cầu thủ đang ở đỉnh cao và trở thành mục tiêu dễ bị tấn công. Hành động quấy rối của họ trở nên có ý nghĩa hơn khi có rất nhiều người ủng hộ và chia sẻ. Khi cả đám đông đều có cùng "chí hướng", các cầu thủ cảm thấy mạnh mẽ hơn và tự tin hơn trong cuộc sống.
Trong khi đó, các nữ cầu thủ không chỉ là những người chơi bóng đá, họ còn là những người nổi tiếng và có sức ảnh hưởng trong cộng đồng. Vì vậy, việc phản đối và chống lại những hành động phân biệt giới tính trong bóng đá không chỉ là trách nhiệm của họ, mà còn là trách nhiệm của toàn bộ xã hội.
Tuy nhiên, việc phản kháng lại những kẻ núp đằng sau đám đông vẫn là một thách thức lớn đối với các nữ cầu thủ. Bởi vì, họ không thể đối đầu với những người đó bằng những lời lẽ thô tục và xấu xa. Thay vào đó, họ đã sử dụng hài hước để thể hiện sự phẫn nộ và khinh bỉ đối với những hành động phân biệt giới tính trong bóng đá.
Tuy nhiên, việc xin lỗi và xóa bài đăng của người tiên phong chỉ là một bước đi đầu tiên. Để thực sự giải quyết vấn đề này, chúng ta cần phải thay đổi cách suy nghĩ và hành động của toàn bộ xã hội. Chúng ta cần thực hiện những hành động cụ thể để tôn trọng tính nữ trong bóng đá và xã hội. Chỉ khi đó, các nữ cầu thủ mới có thể yên tâm thể hiện tài năng và đam mê của mình mà không phải lo sợ bị phân biệt đối xử.