Tôi là một người phụ nữ 37 tuổi, đã kết hôn và có hai con gái 10 và 13 tuổi. Mặc dù chồng tôi lớn hơn tôi 5 tuổi, nhưng ngoại hình của tôi trẻ trung hơn anh rất nhiều. Với làn da trắng, thân hình nhỏ gọn và gương mặt xinh đẹp, tôi luôn được khen ngợi về ngoại hình của mình. Trong khi đó, chồng tôi thì có làn da đen và thân hình hơi béo. Mặc dù mới chỉ 42 tuổi nhưng anh đã bắt đầu có những sợi tóc bạc.
Chúng tôi đã gặp nhau và yêu nhau khi tôi mới tốt nghiệp đại học và xin vào làm việc tại công ty của anh. Dù có nhiều người theo đuổi, tôi vẫn chỉ để ý đến chồng tôi và không để ý đến bất kỳ ai khác. Chồng tôi chỉ mất một tháng để yêu đơn phương và chúng tôi đã bắt đầu sống chung với nhau sau hai năm.
Mặc dù anh là một người tài giỏi và kiếm tiền khá tốt, nhưng anh luôn tiêu tiền cẩn thận. Anh nói rằng cả bố mẹ và họ hàng của hai bên đều khó khăn và không thể giúp đỡ chúng tôi kinh tế, vì vậy anh sẽ cố gắng làm việc để có thể mua một căn nhà "an cư" sau 4 năm. Tôi hoàn toàn đồng ý với anh và chỉ sử dụng phần lương công chức của mình để chi tiêu. Mỗi tháng, anh đều đem tiền lương của tôi ra ngân hàng để gửi tiết kiệm. Vì số tiền chi tiêu có giới hạn, tôi chỉ mua những thứ cần thiết và bữa ăn hàng ngày cũng khá đơn giản. Ngay cả khi tôi có thai và sinh con, tôi vẫn cố gắng tiết kiệm và không dám chi tiêu quá nhiều.
Hai vợ chồng tôi đã tích góp được một khoản tiền đáng kể sau 4 năm, và họ quyết định mua một căn nhà 3 tầng ở một quận trung tâm của thành phố. Sau đó, trong vòng một năm sau khi kết hôn, tôi đã có thể thư giãn và thực hiện ước mơ của hai vợ chồng tôi.
Sau một thời gian dài bị gò bó, tôi muốn sống thoải mái hơn. Với khoản lương hàng tháng của chồng tôi lên đến trăm triệu đồng, đây là một số tiền lớn và cuộc sống của chúng tôi sẽ trở nên rất vui vẻ. Tôi đã thảo luận với chồng và quyết định rằng tiền của hai vợ chồng sẽ được quản lý cùng nhau, nhưng tôi sẽ giữ tiền của mình. Vì trong những năm vất vả để thực hiện ước mơ, gia đình tôi chưa bao giờ đi du lịch riêng cùng nhau, chỉ đi du lịch cùng đồng nghiệp. Chúng tôi sẽ đưa các con đi du lịch vài chuyến để cảm nhận cuộc sống và khám phá thế giới xung quanh. Tôi nghĩ chồng tôi sẽ đồng ý với quyết định của tôi nhưng anh ấy lại không đồng ý. Anh ấy nói nếu cho tôi giữ tiền thì gia đình sẽ không có được như ngày hôm nay. Anh ấy nói rằng nếu tôi cảm thấy quá vất vả thì tiền của tôi cũng sẽ đưa cho anh để quản lý và anh sẽ lo cho toàn bộ chi phí sinh hoạt trong gia đình, các khoản chi tiêu cho con, tiền ngoại giao và các công việc lớn, trong khi tôi chỉ có thể giữ và chi tiêu vài triệu đồng mỗi tháng. Tôi không đồng ý với quyết định này vì nếu tôi theo ý anh, thì khi nào tôi và các con mới được tha hồ thư giãn. Bạn bè của tôi, mặc dù thu nhập không bằng vợ chồng tôi nhưng họ đi du lịch, sống vui tươi, không phải suốt ngày cắm đầu vào công việc và cố gắng tiết kiệm. Nếu vẫn như vậy thì mục tiêu của chồng tôi sẽ không bao giờ dừng lại. Vì vấn đề này mà vợ chồng tôi không hòa thuận. Đôi khi anh ấy còn nói tôi là người phí hoài tiền bạc, giao tiền vào tay tôi chẳng khác nào giao "trứng cho ác" làm tôi rất bực tức. Tôi phải làm sao để anh ấy thả lỏng tinh thần, sống vui vẻ và tận hưởng cuộc sống?