Tôi hoảng sợ tới mức không thể kìm nén khi chồng tôi từ chối chuyển nhà vì một lý do không thể tin nổi

Tôi hoảng sợ tới mức không thể kìm nén khi chồng tôi từ chối chuyển nhà vì một lý do không thể tin nổi

Tôi đau lòng khi chồng từ chối chuyển nhà sau nhiều năm sống cùng bố mẹ chồng Mong muốn của tôi là tìm tự do và không gian riêng, nhưng chồng lại không đồng ý

Sau khi kết hôn, vì lý do tài chính, chồng tôi và tôi phải sống chung với bố mẹ chồng trong một căn nhà hai tầng nhỏ nằm trong ngõ. Tầng 1 của căn nhà này được sử dụng làm phòng khách, phòng bếp và phòng riêng của bố mẹ chồng. Tầng 2 bao gồm phòng tắm, phòng thờ và một phòng ngủ chung cho chồng tôi và tôi.

Chúng tôi hiện có hai con, một trai và một gái. Con trai đã lên lớp 4 và con gái đã 5 tuổi. Ngay từ khi chúng tôi mới về sống cùng gia đình chồng, tôi luôn ước mong có thể chuyển ra sống ở ngoài để con cái chúng tôi có không gian riêng, tránh việc phải ngủ chung với cha mẹ. Hiện tại, hai con đã lớn, chân tay dài và việc phải ngủ chung trong cùng một phòng với cha mẹ làm tôi cảm thấy rất đau lòng. Ngoài ra, việc 6 người trong gia đình phải sử dụng chung một phòng tắm cũng gây nhiều bất tiện. Mỗi ngày, cả gia đình đều phải chờ đợi nhau để tắm, điều này thực sự không tiện lợi.

Mẹ chồng tôi rất khắt khe và kỹ tính. Bà yêu chiều con trai nhưng lại đối xử khắc nghiệt với tôi. Tôi thường phải làm việc nhà từ sáng sớm đến tối muộn, trong khi bà chỉ ngồi xem ti vi. Nhưng dù vậy, bà vẫn tìm lỗi sai của tôi. Một ngày nào đó, bát canh mặn, một ngày khác, món cá lại nhạt nhẽo, khiến tôi rất khó chịu. Tôi phải nhẫn nhịn hoặc chỉ dám phàn nàn nhỏ với chồng, nhưng chồng tôi chỉ biết an ủi mà không giúp tôi chút việc nhà nào.

Tôi hiểu rằng tôi là dâu con, nên không thể nói điều gì xấu về nhà chồng. Vì vậy, tôi luôn giữ im lặng và cố nở nụ cười để làm vừa lòng mọi người.

Mấy năm qua, công việc của chúng tôi đã ổn định và thu nhập hàng tháng cũng tăng lên. Tôi đã nghĩ đến việc chuyển ra sống ở nơi khác và mua một căn nhà gần đó để dễ dàng chăm sóc cha mẹ. Tuy nhiên, khi tôi chia sẻ ý định này với chồng, anh ta đã từ chối. Anh ấy nói rằng chúng tôi đã sống chung như vậy trong nhiều năm qua, và không thể tự dưng chuyển ra ngoài để sống một mình. Tôi hiểu rằng mẹ chồng của tôi khá khắt khe, nhưng không cần thiết phải chấp nhận những điều đó.

Sau đó, tôi không đồng ý với ý kiến của anh về việc sửa nhà và xây thêm một tầng để tạo phòng riêng cho con gái và con trai. Tôi đã chịu đựng đủ khó khăn suốt những năm qua và tôi muốn có không gian riêng để sống thoải mái, không phải phụ thuộc vào ánh mắt của mẹ chồng. Vì vậy, tôi tự hỏi liệu có nên chi tiêu tiền để sửa nhà hay tốt hơn là tìm cách sống riêng để thỏa mãn nhu cầu của bản thân.