Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

Bác sĩ CKII Phan Văn Tiếp, trưởng ê-kíp mổ phức tạp tách cặp song sinh Trúc Nhi - Diệu Nhi, là một bậc thầy trong lĩnh vực chỉnh hình xương Khám phá cuộc sống và công việc của ông qua góc nhìn đáng yêu của con trai, chúng ta thấy sự đáng kính của một bác sĩ và khát khao trở thành người tốt như ba

Mới đây, trào lưu "flexing" đã tạo ra một động thái mới trên mạng xã hội, nơi mọi người có thể khoe và lan truyền những thành tựu đáng tự hào. Trong số đó, một bài viết đặc biệt đã thu hút sự chú ý của cộng đồng khi người đăng khoe về cha mình - bác sĩ Phan Văn Tiếp.

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

Bài chia sẻ này đã gây chú ý đặc biệt trong cộng đồng mạng.

Ngoài hình ảnh đáng kính của một bác sĩ đã gắn bó với nghề nghiệp hơn 50 năm và những thành tựu đáng ngưỡng mộ như thực hiện 1.000 ca mổ, đạt kỷ lục cá nhân tại Việt Nam khi là trưởng ê-kíp thực hiện ca mổ phức tạp tách cặp song sinh dính liền bụng chậu Trúc Nhi - Diệu Nhi..., bác sĩ Tiếp còn được biết đến bởi cách gần gũi và bình dị qua lời kể của con trai, anh Phan Minh Đức, như là "có sở thích tự sửa ống nước, ăn mặc giống bác xe ôm và tự mổ ngón tay".

Chúng tôi đã có cơ hội liên hệ với anh Phan Minh Đức - con trai và cũng là người viết bài đăng này, để được nghe thêm về những kỷ niệm và cuộc đời cống hiến của bác sĩ Tiếp, một cuộc sống bình dị nhưng tràn đầy sự cống hiến.

“Bác sĩ là công việc thú vị đến nỗi một người nhiều khi phải đánh đổi qua bữa ăn vội”

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

BS. CKII PHAN VĂN TIẾP

Đại học Y Dược TP.HCM

Đại học Hospital Dela Rimore (Marseille)

Chuyên khoa cấp I: Phẫu thuật Nhi

Chuyên khoa cấp II: Chấn thương chỉnh hình

Cán bộ giảng viên trường Đại học Y dược TP.HCM từ năm 1981 - 1991

Nguyên Trưởng khoa Chấn thương chỉnh hình Nhi - Bệnh viện Chấn thương chỉnh hình TP.HCM

Thầy thuốc ưu tú

Hình ảnh đầu tiên mà tôi nhớ về ba là khi ba đang nghỉ giữa hai ca mổ và ăn tô phở cực nhanh, không chừa một giọt nước nào. Đêm đó, ba phải làm việc tại bệnh viện và ba đã đưa tôi theo.

Ba vội vã mặc áo mổ và kéo tôi vào phòng của bác sĩ, sau đó nói: "Đức, đi ăn phở không? Ba sẽ đưa con đi". Quán phở đó tôi đã quên tên, nhưng nó nằm trong một con hẻm gần quận 5, một nơi tình trạng bất ổn.

Ba ăn rất nhanh, uống hết nước rồi vội về bệnh viện để tiếp tục mổ ca tiếp theo. Lúc đó đã quá 11 giờ đêm. Lúc đó tôi mới học lớp 1 và dần dần hiểu ra rằng đối với ba, làm bác sĩ là công việc thú vị đến mức một người phải đánh đổi những bữa ăn vội vàng.

Anh Đức chia sẻ rằng khi còn bé, anh chỉ biết ba mỗi ngày luôn rời nhà đi làm từ 5 đến 6h sáng và 6h tối mới về nhà sau khi làm việc tại phòng mạch cho đến 9h tối. Sau đó, nếu bệnh viện gọi ba đi mổ thêm, ca làm việc có thể kéo dài đến 12h đêm hoặc thậm chí còn muộn hơn.

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

"Ba dành quá nhiều thời gian cho công việc. Có lúc tôi tự hỏi liệu ba có yêu công việc hơn là gia đình không, nhưng điều đó chỉ là những suy nghĩ ích kỷ và như trò trẻ con. Khi tôi bắt đầu làm việc và tìm được ước mơ của mình, tôi mới thấu hiểu được những gì ba đã làm. Mất gần 20 năm, nhưng đó là bài học mà tôi mới hiểu được", anh Đức nói.

Bác sĩ Tiếp nhận thấy trong tiềm thức của anh Đức, quan trọng hơn cả quá khứ hay hiện tại, xem việc yêu thương gia đình hay đam mê công việc như một "số pi" không bao giờ thay đổi.

"Ba vẫn luôn cam kết một cách không mệt mỏi với công việc, đam mê, và hy sinh tất cả cho gia đình. Ba là người không ngần ngại khóc. Có nhiều nỗi đau mà ba đã chia sẻ, tôi không hiểu tại sao có một người có thể chịu đựng nhiều điều như vậy mà vẫn sống hạnh phúc như vậy. Tôi cho rằng bí quyết nằm ở ba đã dành tất cả sự tập trung cho mẹ, các con và công việc."

Theo anh Đức, điều khiến bác sĩ Phan Văn Tiếp cảm thấy hạnh phúc và thành tựu nhất trong suốt hơn 50 năm công tác của mình chính là quá trình xây dựng khoa chỉnh hình nhi tại Trung Tâm Chấn Thương chỉnh hình.

“Đặc biệt là khi thực hiện phẫu thuật mổ trật khớp háng ở trẻ em, tôi cảm thấy tự hào về điều này. Tuy tôi không nói nhiều, chỉ có thể diễn đạt trong 1-2 câu. Tôi không dám thay thế ý kiến của ba vì thiếu hiểu biết chuyên môn.” - anh Đức chia sẻ.

Khi được hỏi về việc bác sĩ Tiếp thực hiện phẫu thuật trên tay chính mình, anh Đức nói một cách nhẹ nhàng: "Ba tôi kể khá ngắn gọn. Một ngày đẹp trời, ba thức dậy và phát hiện một ngón tay bị co cơ không thể di chuyển. Vì vậy, ba quyết định tự mổ tay cùng với một học trò của mình. Ba không nghĩ rằng đó là một vấn đề lớn. Nếu cần phải mổ, thì đơn giản là mổ thôi."

Tinh thần của bác sĩ thật kiên cường. Ba tôi sau đó còn tự khen mình "ngầu" chưa. Ba trong cuộc sống thích đùa nên những chuyện với người khác có thể trông nghiêm trọng, nhưng với ba, nếu có góc nhìn hài hước thì không có gì quá nghiêm trọng cả."

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

“Con chỉ mong trở thành 1% con người như ba”

Anh Đức vẫn luôn cố gắng ghi lại và tập hợp các kỷ niệm về người cha già đáng kính cũng như gia đình bởi thời gian trôi đi mà trí nhớ của mỗi người lại có hạn.

"Tại bệnh viện, cha tôi được gọi là "ông ngoại", nguồn gốc của biệt danh này tôi chẳng rõ, có lẽ do nét già trước tuổi trên khuôn mặt của cha từ khi còn trẻ. Tại nhà, tôi thường thấy cha làm việc với những dụng cụ phẫu thuật vào những ngày nghỉ. Mỗi khi cha hoàn thành một công việc, cha thường tự hào chia sẻ với anh chị em tôi, dù lúc đó chúng tôi chẳng hiểu gì về công việc đó.

Ngoài ra, cha là người rất đơn giản. Nếu những vật dụng trong nhà còn có thể sử dụng, cha sẽ cố gắng sửa chúng, không bao giờ vứt đi. Cha của tôi vẫn điều khiển một chiếc xe jupiter cũ mèm từ hơn chục năm trước, ngày ngày đưa chị tôi đi làm cùng trên 20 dặm."

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

Không chỉ là một bác sĩ giỏi, bác sĩ Phan Văn Tiếp còn truyền đạt cho các con những bài học quý giá về cuộc sống.

“Khi tôi còn là học sinh cấp 2 tại trường Nguyễn Du, một ngày trước khi đi học, tôi và ba đều bị mẹ trách mắng trước khi ra khỏi nhà. Ba điều khiển xe, còn tôi ngồi lặng lẽ phía sau. Tôi tò mò hỏi ba rằng: “Tại sao ba lại chịu đựng lời chửi mắng của mẹ như vậy? Mẹ đã nói nặng lời quá đấy!”. Ba nhẹ nhàng trả lời: “Con có xem phim hề về Sác-Lô chưa, dù nó không có tiếng mà vẫn vui nhộn phải không?”. Tôi lắc đầu đồng ý, hiểu ý ba.”

"Nếu khi mẹ la, con tắt tiếng và quan sát mẹ hành động, con sẽ cảm nhận tình thương mẹ hơn bao giờ hết. Bài học đó đã khiến tôi suy ngẫm mãi cho đến ngày hôm nay. Khi ta quan sát một sự việc, nếu ta muốn hiểu được nó, không chỉ cần thay đổi góc nhìn mà còn phải tập trung vào việc nhìn nó theo một cách mới. Lúc đó, hy vọng một điều kỳ diệu sẽ xảy ra." - anh Đức chia sẻ.

“Ba tôi muốn truyền nghề cho 2 người anh của tôi, nhưng cuộc sống đưa họ đi theo hướng khác sau khi trở thành bác sĩ. Tuy tôi không theo nghề y vì học IT, nhưng ba không bao giờ ép buộc con cái theo ngành của mình. Ba hiểu rằng mỗi người đều có đam mê riêng, chỉ cần con cái hạnh phúc thì ba vui. Đơn giản nhỉ!”

Kể chuyện đầy bất ngờ: Bác sĩ cùng ekip mổ Song Nhi tiết lộ việc ba mình mặc như bác xe ôm và tự mổ ngón tay

Khi được hỏi về những điều chưa từng nói với ba trong suốt bao năm qua, anh Đức chia sẻ: “Nếu có, con vẫn không hiểu tại sao 'dung tích trái tim' của ba có thể lớn đến như vậy sau tất cả những bi kịch mà ba đã trải qua. Ba bị bỏ rơi từ nhỏ bởi chính ông bà nội, nhưng ba vẫn yêu thương họ."

Dòng họ đã lấy đi tài sản và mọi thứ của ba, nhưng ba không bao giờ nản lòng. Ba luôn tự tin rằng, miễn là tụi con không học theo cách tiêu tiền phung phí, ba vẫn có thể kiếm lại được. Ngay cả sau khi ông nội qua đời, gia đình vợ không cho ba thắp nhang, nhưng ba vẫn luôn giữ niềm vui mỗi ngày.

Tôi hi vọng mình có thể trở thành một phần trăm con người như ba.